Chiếc lá úa trên cành / Đã gắng gượng qua bao mùa mưa nắng / Lá thở phào khi gió mùa đi vắng / Hoà nhịp ca cùng tàng lá chung quanh / Cười với lá xanh / Vui với những búp mầm tươi thắm
Thơ
Nhạc: Tuấn Chương Video: Phạm Văn Tuấn Nhạc: Vũ Khoa Hình ảnh: Tony Phước
Chiều rơi trên bãi cát ngà Tôi về thăm biển, người ta đâu rồi? Bâng khuâng mây trắng lưng trời, Nước xanh biêng biếc, thuyền trôi vô tình
Bóng nguyệt trôi nghiêng vạt gió sầu, Trăm ngày qua vụt như bóng câu. Văn gieo vạn chữ hồn thơ cũ, Ý kết muôn điều mộng bấy lâu.
Mùa Hạ về trên rừng Kingwood Mưa ghé thăm nhiều tưởng đã thu sang Bầu trời đêm lại lấp lánh ánh trăng vàng Đi dạo dưới trăng nhớ người da diết
Yên Bái sớm, khói mờ bay, Người đi giữ nước, tháng ngày còn in. Đầu rơi nhưng chí chẳng nghiêng, Máu hồng thấm đất, lòng thiêng gọi hồn.
(Thơ hiệu triệu tuổi trẻ hôm nay) Hãy nhớ Yên Bái một sớm mưa phùn, Máu thanh xuân nhuộm từng tấc đất, Nguyễn Thái Học lên đoạn đầu bình thản: “Chúng tôi đi, để người sau bước tiếp!”
I. Vu Lan sắp đến gió heo may Ngước nhìn trời cao dạ đắng cay Bóng từ đã bay về cõi tịnh Trăm năm hiện hữu cả đêm ngày
Mẹ đi cùng giọt sương tan Dẫu vô thường cũng ngỡ ngàng vô biên Mẹ về nơi cõi tịnh nhiên Bỏ lũ con cháu ưu phiền ngập tâm
Sài Gòn còn mãi trong tôi 50 năm dẫu xa rời cố hương Ngập lòng những vấn cùng vương Có bao giờ thôi nhớ thương Sài Gòn
