Tháng Tư 2025

ngày 20.04.25

Đêm nghe tiếng khóc ma Hời
Hận vong quốc vẫn một đời cưu mang

Tháng Tư lại đến buồn man mác
Nửa thế kỷ rồi ai biết không
Tháng Tư đó nước nhà tan tác
Chim tan đàn lạc giữa bão giông

Đọc tiếp »

Hoa Texas

ngày 17.04.25

Hoa Texas là hoa Bluebonnet
Khắp nẻo đường từ thành thị đến thôn quê

Tôi đứng lặng trước thảm hoa tím ngát
Mà lòng vui như thấy cả mùa xuân
Bluebonnet nở rực rỡ tưng bừng
Dù hơi muộn nhưng cuối cùng đã đến!

Đọc tiếp »

Thơ vui tiếp theo

ngày 14.04.25

Có thằng bạn hỏi tôi,
“Ăn nói thế nào…
để có thể chạm được vào trái tim con gái?”
Tôi nói như rành, “Đâu có gì là khó,
Chỉ việc ôm chằm hai chữ common sense.”

Đọc tiếp »

Thơ Vui

ngày 11.04.25

Thơ tôi rớt xuống từ trời
Trúng ai nấy chịu ơi người lạ quen
Không để tâm việc chê khen
Viết cho vui, chẳng bon chen sự đời

Đọc tiếp »

Vô cùng thương tiếc Chinh Nguyên

ngày 9.04.25

Đã biết trước nhân sinh là cõi tạm
Nhưng rất buồn nhận tin bạn ra đi
Phương trời xa còn biết nói năng chi
Xin ghi vội vài dòng thơ tưởng niệm

Đọc tiếp »

Ngóng Về Phương Đó

ngày 8.04.25

Ở phương đó người ngồi nhìn ra biển
Sương giăng mờ hay nắng nhạt vàng hanh?

Lẽ dĩ nhiên là mỗi ngày mỗi nhớ
Nhưng càng ngày thì nỗi nhớ nhiều hơn
Từ sáng tinh sương cho tới hoàng hôn
Nhớ nhớ nhớ hàng trăm, ngàn chữ nhớ

Đọc tiếp »

Mùa Xuân và Người Tình Xa

ngày 5.04.25

Mùa Xuân về mở hội
Hoa sặc sỡ sắc màu
Trời xanh thẳm trên cao
Cỏ cây cùng vui hát

Đọc tiếp »

HẠNH PHÚC

ngày 2.04.25

Chân trần từ cuộc đón đưa
Dép mang lộn ngược cũng thừa tình thâm
Từ trong tiếng gọi trăm năm
Nghe như hương sắc vẫn đằm thắm xanh

Đọc tiếp »

Từ Năm Tháng Ấy

ngày 30.03.25

Dưng không chạm mặt phồn hoa
Thấy đôi mắt ướt chiều qua phố buồn
Rụt rè nắng lụa mây vương
Từ năm tháng ấy người tương tư người
Hôm nao ai bước xuống đời
Kéo tôi vào cuộc khóc cười hỗn mang-/.

Thư Gửi Cho Con

ngày 27.03.25

Mới 8 giờ sáng mà nắng tháng 7 của Kingwood đã chói chang ngoài sân. Nhìn ra khoảng sân rộng sau vườn thấy cỏ đã vượt lên cao, xanh ngát sau hai tuần chưa cắt. Một làn gió thoảng qua làm đầu ngọn cỏ rạp xuống một chút, nhắc nhớ những đồng lúa “con gái” bao la ở quê nhà làm “con tim gõ nhịp bồi hồi” một lúc. Bụng bảo dạ “chắc đến lúc phải cắt cỏ rồi”, nếu không muốn thấy tờ giấy cảnh cáo của văn phòng khu phố.

Đọc tiếp »