Buổi chiều Chủ Nhật ngồi đọc email, tình cờ thấy bài thơ “Anh Đã Ra Đi Rồi” của chị Kiều Mộng Hà. Nội dung bài thơ nói tới anh Hồ Công Tâm… Tôi hoảng hốt gọi điện thoại cho chị nhưng chị không bắt.
Vietnamese/English Version

Xin trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả và văn thi hữu, thân hữu của trang nhà Thơ Văn Yên Sơn bản dịch tác phẩm Chinh Phụ Ngâm, (征婦吟 Lời than vãn của người phụ nữ có chồng đi đánh trận); còn có tên khác là Chinh Phụ Ngâm Khúc (征婦吟曲)
Tôi tự hỏi tại sao tôi cứ nhớ Tới một người ở trên net, vừa quen Chỉ thấy hình, chỉ mới biết được tên Qua thơ nhạc, qua những điều em nói
Ngày tháng như mây bay Vô tình không định hướng Tâm tư tôi vất vưởng Khi tuổi đời vào thu
Dẫu biết Mẹ sống dài hơn thế kỷ Và lũ con đã hạnh phúc hơn người Dẫu vẫn biết cuộc đời như mộng mị Nhưng Mẹ đi rồi buồn lắm Mẹ ơi!
Hạ nắng cháy được tin em vĩnh biệt Nắng ngoài sân sao cháy bỏng trong lòng Từ xa tôi… em cất bước theo chồng Về bến lạ rồi biệt tăm từ đấy
Người lính già nhìn xuyên ra khung cửa Vạt nắng chiều như nhảy nhót lung linh Chạnh nhớ một thời khói lửa điêu linh Nhớ đồng đội, nhớ chiến trường bỏ lại
Nghe tin em bỏ cuộc Ra đi không một lời Cũng xong một kiếp con người Thác về sống gửi xong rồi trần duyên
Anh đang như chim bay về vùng biển / Phải chi cùng em chắp cánh chung đôi
Cuối ngày đẹp nhất hoàng hôn Cuối đời đẹp nhất tâm hồn thảnh thơi Còn đi được cứ rong chơi Cứ vui sống sau một thời bon chen