(Viết cho cháu ngoại đầu lòng) Bé chào đời trong cơn bão dữ Đoá hoa tươi nở giữa phong ba Ấm lòng người giữa cơn bão tố Hương dịu dàng lan toả gần xa Bờ môi xinh, làn da hồng đỏ Mắt tròn xoe lấp lánh niềm vui Làm hành trang vượt qua gian khó […]
Vietnamese/English Version

Đêm nay trăng 18
Lòng tôi đêm 30
Nhớ thương biết thuở nào nguôi
Loanh quanh đã hết một đời bể dâu
Đọc tin tức hàng ngày buồn khôn xiết / Đất nước điêu linh, vận nước nổi trôi / Cùng đau lòng với quê mẹ xa xôi / Giặc xâm lấn dồn máu trào lên mắt
Tôi chợt tương tư / Người em mạn Bắc / Không gặp em, tháng ngày dài dằng dặc / Đất trời buồn, hoa lá cũng bâng khuâng
Tháng Tư này đúng hăm tám năm / Xa quê, biệt xứ và hờn căm / Hằn trên tâm khảm, trên vầng trán / Dấu tích phong trần, vạn nếp nhăn
Răng anh chi lạ rứa tề Em đi không nhớ, em về không thương Mà thương giọt nắng vấn vương Thương trăng xế bóng đêm trường đơn côi
Mùa Tình Nhân / Tôi trở về mạn Bắc / Nắng xuân vàng óng ánh như tơ / Hoa lá reo vui
Ngồi trong bóng đêm Nghe tiếng gió đuổi nhau qua thềm vắng Cả không gian âm trầm vắng lặng Chỉ có tiếng côn trùng rả rích gọi canh thâu
Ngày cháu ngoại đầu lòng chào đời / Một ngày vô cùng đặc biệt / Được Ba của con báo tin ông bà vô cùng mừng vui / Nói sao cho xiết
Đêm sâu trăng lạnh từng không / Câu kinh dìu dặt. Thư phòng lặng yên / Tiếng đêm khua động ngoài hiên / Sương rơi lác đác bên thềm trăng vơi