Thơ: Yên Sơn Nhạc & Ca: Vũ Khoa Rượu buồn càng uống không say Sáng ra mới biết đã ngày cuối năm
Vietnamese/English Version

Cây hoa đỏ bên nhà rực rỡ Chào mùa vui nên nở đầy hoa Còn anh thì nhớ người ta Xuân về lẻ bóng vào ra một mình
chạy theo bảng chỉ đường / về nhà em mạn bắc / nơi em ở cách phố phường xa lắc / một khu rừng rợp bóng cả lối đi
tiễn em đi nghe nỗi buồn về ngang rất vội / một lời tình sao nói mãi vẫn chưa suông / trên trời xanh, mây trắng cũng vấn vương / trôi lãng đãng qua vườn thu vàng lá
Hoa Tương Tư Nở Muộn Ngồi bó gối nhìn lá vàng rụng rớt Lòng bâng khuâng, tim gõ nhịp xôn xao Nếu là chim chắc hạnh phúc biết bao Sẽ xoải cánh bay về phương trời mộng
(Viết cho cháu ngoại đầu lòng) Bé chào đời trong cơn bão dữ Đoá hoa tươi nở giữa phong ba Ấm lòng người giữa cơn bão tố Hương dịu dàng lan toả gần xa Bờ môi xinh, làn da hồng đỏ Mắt tròn xoe lấp lánh niềm vui Làm hành trang vượt qua gian khó […]
Đêm nay trăng 18
Lòng tôi đêm 30
Nhớ thương biết thuở nào nguôi
Loanh quanh đã hết một đời bể dâu
Đọc tin tức hàng ngày buồn khôn xiết / Đất nước điêu linh, vận nước nổi trôi / Cùng đau lòng với quê mẹ xa xôi / Giặc xâm lấn dồn máu trào lên mắt
Tôi chợt tương tư / Người em mạn Bắc / Không gặp em, tháng ngày dài dằng dặc / Đất trời buồn, hoa lá cũng bâng khuâng
Tháng Tư này đúng hăm tám năm / Xa quê, biệt xứ và hờn căm / Hằn trên tâm khảm, trên vầng trán / Dấu tích phong trần, vạn nếp nhăn