Một cánh chim bay ngang / Nhìn nghiêng tôi miệt mài, tất bật / Cất tiếng kêu… bay mất!
Vietnamese/English Version

Gặp cô bé sinh viên ở hành lang đại học Rạng rỡ môi cười, nhân diện đài trang Hôm nay vinh quy, sĩ tử nhận bảng vàng Kẻ Bác sĩ, người Ph.D. đông vô số kể Trong đám tân khoa… ô kìa cô bé Mới vừa đây “Anh, Chú” loạn cào cào
Việt Nam ơi! Bao năm dài cách xa Từ ra đi, luôn thương nhớ quê nhà Đời buồn tênh, bao kỷ niệm êm ái, sống mãi trong hồn tôi mà đường về xa khuất
Anh trở lại vườn xưa vào tháng tám / Để nghe mưa tầm tã khóc suốt ngày / Nhìn những dây trầu xanh mướt là trên cây / Những buồng cau đã trổ màu vàng nhạt
Cụng ly nhấp chén phù vân / Lá vàng rơi nhẹ truớc sân gọi mời / Đưa tay đón gió gọi trời / Tử sinh phó mặc
Ve râm rang dù hạ đã qua Sân trước, vườn sau cúc nở hoa Lá nhuốm vàng, sương thu phảng phất Cuộc tình gầy tưởng đã phôi pha
Konnichiwa Narita / Phi trường mờ sương khi tôi đến / sương rơi lấm tấm như mùa Đà Lạt Liên Khương / tất cả những con đường
Thời gian vốn dĩ vô tình Nhưng chỉ đối với nhân sinh, con người Con người chỉ có một đời Còn trời đất vẫn không thôi quay vòng
Người tiên thì ở cảnh tiên / Thôi không vướng bận ưu phiền làm chi
Tập vở ngày xưa thật dễ thương / Theo ta vào mộng những canh trường / Ngày đi rất vội, trăng vàng vọt / Đêm đến cuộn mình nhớ cố hương