Tôi chợt tương tư / Người em mạn Bắc / Không gặp em, tháng ngày dài dằng dặc / Đất trời buồn, hoa lá cũng bâng khuâng
Vietnamese/English Version
Tháng Tư này đúng hăm tám năm / Xa quê, biệt xứ và hờn căm / Hằn trên tâm khảm, trên vầng trán / Dấu tích phong trần, vạn nếp nhăn
Răng anh chi lạ rứa tề Em đi không nhớ, em về không thương Mà thương giọt nắng vấn vương Thương trăng xế bóng đêm trường đơn côi
Mùa Tình Nhân / Tôi trở về mạn Bắc / Nắng xuân vàng óng ánh như tơ / Hoa lá reo vui
Ngồi trong bóng đêm Nghe tiếng gió đuổi nhau qua thềm vắng Cả không gian âm trầm vắng lặng Chỉ có tiếng côn trùng rả rích gọi canh thâu
Ngày cháu ngoại đầu lòng chào đời / Một ngày vô cùng đặc biệt / Được Ba của con báo tin ông bà vô cùng mừng vui / Nói sao cho xiết
Đêm sâu trăng lạnh từng không / Câu kinh dìu dặt. Thư phòng lặng yên / Tiếng đêm khua động ngoài hiên / Sương rơi lác đác bên thềm trăng vơi
Ngồi nghe lòng quạnh vắng / Dưới trăng vàng long lanh / Tiếng đêm xào xạc quẩn quanh / Giọt sương đọng ở đầu cành chực rơi
Đêm rớt xuống thật nhanh / Xua oi nồng nắng hạ / Tiếng chim hót líu lo trên cành lá / Nghe rộn ràng, náo động khoảng trời riêng
Tôi lại về thăm em mạn bắc / Con đường xanh giờ đã nhuộm vàng / Gió hây nhẹ, nắng hồng hiu hắt / Ru rừng cây đứng lặng mơ màng
