Ngàn Năm Mây Vẫn Bay

ngày 8.06.25

Tự bạch:

Tựa đề này… “Ngàn Năm Mây Vẫn Bay” dường như tôi đã đọc thấy đâu đó, mà chẳng nhớ rõ ở đâu. Thỉnh thoảng, nó trở lại trong trí óc tôi như một vệt mây xưa cũ, và mỗi lần như thế, tim tôi lại khẽ rung lên – một cảm giác mơ hồ nhưng rất thật. Lần này, tôi nhất định phải viết điều gì đó để vuốt ve cảm xúc dịu dàng ấy, cảm xúc của một người sống xa quê đã quá nửa đời người.

Đọc tiếp »

Vu Lan Nhớ Mẹ 2

ngày 6.06.25

I.
Vu Lan sắp đến gió heo may
Ngước nhìn trời cao dạ đắng cay
Bóng từ đã bay về cõi tịnh
Trăm năm hiện hữu cả đêm ngày

Đọc tiếp »

Vu Lan Nhớ Mẹ

ngày 3.06.25


Mẹ đi cùng giọt sương tan
Dẫu vô thường cũng ngỡ ngàng vô biên
Mẹ về nơi cõi tịnh nhiên
Bỏ lũ con cháu ưu phiền ngập tâm

Đọc tiếp »

Sài Gòn Còn Mãi Trong Tôi

ngày 31.05.25

Sài Gòn còn mãi trong tôi
50 năm dẫu xa rời cố hương
Ngập lòng những vấn cùng vương
Có bao giờ thôi nhớ thương Sài Gòn

Đọc tiếp »

Tưởng Nhớ Cao Đồng Khánh

ngày 28.05.25

Hồi ức 1/4 Thế Kỷ

Chuyện bây giờ mới kể

Không còn nhớ tôi quen biết Cao Đồng Khánh từ lúc nào, ở đâu, cách nào. Tôi cũng biết chàng về Houston từ California nhưng không nhớ lúc nào. Tôi lại biết chàng ở tạm cái trailer home trong khuôn viên nhà ông Đạo Tôn trên đường Findlay, chỗ vòng đai 610 phía Nam thành phố mà cũng không nhớ chàng dọn đến từ lúc nào rồi di chuyển qua nhà ở Vùng Southwest lúc nào.

Đọc tiếp »

Giã Biệt Mùa Xuân

ngày 25.05.25

Em đi theo bước chân mùa cũ
Lá biếc thôi xanh cuối tháng năm
Vườn vắng hoa tươi, bầy chim đỏ
Cũng ra đi lặng lẽ âm thầm

Đọc tiếp »

Chương trình VHNT Tháng 5/2025

ngày 22.05.25

Radio Saigon-Dallas KBDT 1160 AM với Như Tuyền

AI Phân tích một bài thơ

ngày 19.05.25

Phân tích cấu trúc, hình ảnh ẩn dụ và chiều sâu tâm lý
của bài thơ
“Bóng Trăng Lệch Khuyết Bờ Vai”:

Đọc tiếp »

Tản mạn buổi sáng cuối Mùa Xuân

ngày 16.05.25


Chào buổi sáng cả nhà,

Nhân đọc một bài viết ưng ý… (kèm theo ở cuối bài)

Buổi sáng thức dậy, mở máy ra thấy thư của Vương Thanh…

Đọc lướt qua một lượt… thấy dường như cần đọc kỹ, nhất là bài thơ. Tôi rời khỏi máy đi pha cho mình tách cà phê. Đi ngang qua chỗ nhà tôi đang ngồi làm việc ở chiếc bàn quen thuộc mỗi ngày, đặt lên mái tóc nàng một nụ hôn thay lời chào buổi sáng.

Đọc tiếp »

AI nhận xét về một bài thơ văn xuôi

ngày 13.05.25

Mời đọc bài thơ, xin bấm vào tựa đề

Tưởng Chỉ Là Ký Ức

Phân tích văn học

Bài thơ văn xuôi “Tưởng Chỉ Là Ký Ức” là một bức tranh hoài niệm được kể bằng ngôn ngữ mềm mại, pha chút dí dỏm, chút đau đáu buồn của một người đàn ông hồi tưởng về một mối tình thời niên thiếu – một mối quan hệ mơ hồ giữa “chú” và “cô nhỏ”, giữa thực và mộng, giữa hiện tại và quá khứ. Dưới đây là một phân tích chi tiết theo hình thức văn xuôi:

Đọc tiếp »