Xuân tươi, hạ đỏ, thu vàng Lòng thôi thúc lòng… quay về nguồn cội Tìm kiếm mãi vẫn chưa thấy lối Chỉ thấy trên cành nhiều lá vàng khô Sâu thẳm trong tim tiếng gọi mơ hồ Của Tiên Tổ, của quê hương mờ khuất
Sáng Tác Mới

Nắng rực rỡ, chào mùa hè về đến Gió qua rèm xào xạc tiếng khánh ngân Lũ bướm nhởn nhơ khóm cúc ngoài sân Trên cành lá lũ ve sầu thánh thót
Đất trời bỗng buồn / Mềm lòng con nắng hạ / Nao nao tấc dạ / Cố lọc lựa ngôn từ để nói tiếng chia ly
Tôi nhớ em trong từng kỷ niệm Nhớ từng nụ cười rạng rỡ trên môi Nhớ ân tình em dành trọn cho tôi Ánh mắt dịu dàng, tấm lòng chân thực
My love, you are the sunshine bright Warming my heart and lighting up the night With every smile, you chase my fears away And fill my life with joy, in every single way
Phố Biển mù tăm chân trời xa, Chắc Đồi Tây ươm nắng chan hoà Trời xanh lồng lộng, mây bay nhẹ, Sóng vỗ bờ rào rạt lời ca.
Dưới ánh trăng đêm thâu, Chúng mình ngồi tựa vai nhau Ôn lại những kỷ niệm dấu yêu, Trên quãng đường dài liêu xiêu Rồi tự hỏi Tình chúng mình sẽ về đâu
Viết khi đọc xong bài thơ “Ví Dụ Em Vẫn Yêu Anh” Em ơi! Ước gì ta có thể Quay lại phút ban đầu Như hoa bướm không rời nhau Và thời gian không chạy nhanh như biến Để cuộc hạnh ngộ bền lâu, Và tình yêu của chúng mình vẫn đậm sâu
Buổi chiều Chủ Nhật ngồi đọc email, tình cờ thấy bài thơ “Anh Đã Ra Đi Rồi” của chị Kiều Mộng Hà. Nội dung bài thơ nói tới anh Hồ Công Tâm… Tôi hoảng hốt gọi điện thoại cho chị nhưng chị không bắt.