Hạ Buồn Kingwood

ngày 19.07.25

Mùa Hạ về trên rừng Kingwood
Mưa ghé thăm nhiều tưởng đã thu sang
Bầu trời đêm lại lấp lánh ánh trăng vàng
Đi dạo dưới trăng nhớ người da diết

Ôn kỷ niệm – bao niềm tưởng tiếc
Hai mươi năm rồi mà vẫn không quên
Gọi bước chân ai về giữa mông mênh
Nhớ con đường cũ ánh trăng vàng lặng lẽ

Cố tìm quên nhưng biết rằng không thể
Ân tình người đã in đậm trong tim
Rất nhiều khi muốn liều lĩnh đi tìm
Nhưng hạnh phúc người ngăn bước chân liều lĩnh

Duyên phận chúng mình đã là mặc định
Bấy nhiêu thôi cũng thừa đủ đau thương
Dẫu biết rằng không thể mãi vấn vương
Nhưng tiềm thức cứ miệt mài trỗi dậy

Kingwood Hạ về sau cơn nắng cháy
Mưa rất nhiều cây cỏ tưởng mùa Xuân
Và riêng tôi lòng dạ lại bâng khuâng
Nhớ đến một người qua đời tôi một thuở

Mưa Kingwood cũng làm tôi rất nhớ
Vì đã một lần người ghé lại nơi đây


« TRANG NHÀ »