Sáng Tác Mới
Tôi về đây cố tìm chốn cũ Từng dấu thân quen vắng cả rồi Khi ký ức còn đây thừa đủ Để ngậm ngùi trong ánh chiều rơi
Nhân đọc một bài viết của một người bạn KQ cùng khoá, nhắc đến câu chuyện đau thương xưa “Tôi Phải Về” khi từ giã bạn bè để lên tàu Trường Xuân quay về với vợ con… để rồi đau thương chụp xuống đau thương cả một quãng đường dài.
muốn quanh về quá khứ / mà lòng đầy lưỡng lự / có nên không, vết thương cũ còn đau / muốn quay nhìn ước vọng mai sau / nhưng ánh nắng đã hanh vàng, soi bóng cây đổ dài trên cỏ
Nhóm 1: Tone nữ (cao) With Electric Guitar With Flute With Violon
Xưa em áo trắng đài trang / Anh qua Bến Lội Đá Hàng thăm nhau
Tôi đứng lặng nhìn bóng chiều dần khuất / Mà nghe lòng khắc khoải một niềm riêng / Có hay không hai chữ nợ duyên / Mà nặng gánh nhìn nhau lệ ứa
Người đã về nơi ấy / Có an vui, bình yên / Có vơi đi những muộn phiền / Khi nghe nhạc khúc của thiên thai buồn / Khi chiều u uẩn mưa tuôn / Tiếng con nhạn lẻ canh trường kêu vang
Có những điều muốn viết / Ngần ngại sắp thành câu / Có những điều rất tiếc / Thao thức hoài canh thâu
Sương rơi trên mái tóc Nụ cười vẫn còn nguyên Cố hình dung suối tóc Đã một thời đen huyền