Một lần nghe em nói với tôi,
Có những mối tình không tên tuổi
Vẫn lặng lẽ nằm yên
Gần gụi như nhịp thở con tim
Đọng lại trong ta âm vang sâu lắng
Dù không gian nọ, khoảng cách kia có khác nhau, dài ngắn
Nhưng có nghĩa gì… chỉ là tên gọi mà thôi
Chiếc lá úa trên cành
Đã gắng gượng qua bao mùa mưa nắng
Lá thở phào khi gió mùa đi vắng
Hoà nhịp ca cùng tàn lá chung quanh
Cười với lá xanh
Vui với những búp mầm tươi thắm
Đêm, trên chuyến xe lửa xuôi về phương Bắc, tàu lao mình trong bóng tối, để lại phía sau ánh sáng thị thành, bỏ lại phía sau những tất bật, những nhộn nhịp, những bon chen của đời sống. Tôi ngồi chong mắt trong khoang riêng, mắt cay xè nhưng không ngủ được, lòng bồi hồi nghĩ về chuyến trở về, nơi đó có một người đang đợi tôi như một giấc mơ thu ngọt ngào.
Mùa hè năm nay, phần cuối của tháng Bảy 2025, chúng tôi, một nhóm bạn học trong khối Liên trường Trung Học Long Khánh, từ các tiểu bang xa xôi của nước Mỹ như Houston, Seattle, Florida, và Nam California, đã quyết định tổ chức một cuộc hội ngộ tại một thành phố nhỏ, phía bắc thủ phủ Sacramento, California.
Khi đọc được Thông Báo của Ban Tổ Chức Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Houston và Vùng Phụ Cận về cuộc thi “Tìm Mỹ Danh cho Thành Phố Houston” giống như tên “Little Saigon tại Quận Cam, Thung Lũng Hoa Vàng của San Jose, Cao Nguyên Tình Xanh của Tiểu Bang Washington, hoặc Hoa Hồng Phố của Oregon… Kèm theo “mỹ danh”, người tham dự cần phải giải thích ý nghĩa tên đề cử, kèm theo một bài thơ. Tôi hào hứng ghi danh với hai tên gọi sau đây.