Tôi nhớ em trong từng kỷ niệm Nhớ từng nụ cười rạng rỡ trên môi Nhớ ân tình em dành trọn cho tôi Ánh mắt dịu dàng, tấm lòng chân thực
Sáng Tác Mới

My love, you are the sunshine bright Warming my heart and lighting up the night With every smile, you chase my fears away And fill my life with joy, in every single way
Phố Biển mù tăm chân trời xa, Chắc Đồi Tây ươm nắng chan hoà Trời xanh lồng lộng, mây bay nhẹ, Sóng vỗ bờ rào rạt lời ca.
Dưới ánh trăng đêm thâu, Chúng mình ngồi tựa vai nhau Ôn lại những kỷ niệm dấu yêu, Trên quãng đường dài liêu xiêu Rồi tự hỏi Tình chúng mình sẽ về đâu
Viết khi đọc xong bài thơ “Ví Dụ Em Vẫn Yêu Anh” Em ơi! Ước gì ta có thể Quay lại phút ban đầu Như hoa bướm không rời nhau Và thời gian không chạy nhanh như biến Để cuộc hạnh ngộ bền lâu, Và tình yêu của chúng mình vẫn đậm sâu
Buổi chiều Chủ Nhật ngồi đọc email, tình cờ thấy bài thơ “Anh Đã Ra Đi Rồi” của chị Kiều Mộng Hà. Nội dung bài thơ nói tới anh Hồ Công Tâm… Tôi hoảng hốt gọi điện thoại cho chị nhưng chị không bắt.
Tự nhủ khi trầm cảm. Self-talk in the middle of feeling depressed In the ebb and flow of feeling blue, A gentle reminder, this too shall pass through. The sun dips low, the night unfurls, But soon again, the daylight swirls.
Khoa học, kỹ thuật càng lúc càng thăng tiến vùn vụt theo thời gian. Không biết 5 năm tới thế giới khoa học kỹ thuật sẽ vượt xa đến mức nào. Với tôi, bây giờ mà nghĩ tới 5 năm nữa lại thấy quá xa dù rằng… tôi thường “thảng thốt”, “Mới đây mà đã…”
Tháng tư này bạn về thăm quê nhà / Cho tôi gửi theo một bình nước mắt / Tưới lên trên mấy mộ phần hiu hắt / Của bạn bè gục ngã ngày cuối tháng tư