Ngày 10/8/2015Sau một ngày dài đầy ắp tiếng cười, chúng tôi được đưa về khá muộn và ngủ thẳng cẳng cho tới sáng hôm sau, khi những tiếng chim hót vang bên ngoài khung cửa sổ. Tôi thức dậy rồi mọi người thức dậy, cùng nhau điểm tâm và dùng cà phê sáng tại nhà cho đến khi tiếng chuông cửa reo vang. Tôi ra mở cửa welcome “người đẹp” Liêm vào nhà. Mọi người cũng đã chuẩn bị trước nên áo quần cũng đã tươm tất để được Liêm đưa đi phố sáng nay theo lời hẹn.
Cuộc hội ngộ bất ngờ trong ngày rằm tháng Bảy, 06.09.2025, thật sự cảm động và là niềm vui bất ngờ. Sau hơn nửa thế kỷ mới có dịp gặp lại nhau, dẫu ngày xưa chúng ta chỉ quen nhau qua những buổi tập hát, chưa từng chuyện trò nhiều… nhưng hôm nay, tình cảm thân thiết lại ùa về như chưa từng có khoảng xa cách dài như thế.
Sáng Thứ Bảy, 9 tháng 8. Mới hơn 9 giờ, Sơn – em trai của chú sư đệ Hùng – đã có mặt trước cửa nhà. Xe chạy hơn một tiếng mới tới Sunbury, khu nhà mới đẹp đẽ, bề thế, sang trọng ở vùng ngoại ô nằm trên những ngọn đồi thoáng mát. Từ trên cao nhìn xuống, cảnh trí mênh mang, đồng cỏ trải dài, gió thổi lồng lộng. Ngôi nhà cô chú như mở rộng vòng tay, chào đón khách từ phương xa.
NGÀY THỨ SÁU 8/8 – THĂM QUANG MINH TỰ & VĂN PHÒNG THỊ TRƯỞNG BRIMBANK CITY
Buổi sáng Melbourne hôm ấy se se lạnh, cả nhóm thong thả uống cà phê ở nhà rồi rủ nhau đi bộ tới Quang Minh Tự. Con đường dài chừng vài cây số bỗng hóa thành dịp vừa tập thể dục, vừa “du khảo” cảnh sinh hoạt phố chợ vùng Braybrook.
BUỔI SÁNG NGÀY THỨ TƯ 6/8/2025Sáng thứ Tư, ngày 6 tháng 8, gia đình Chiến đã có mặt để đón chúng tôi. Chuyến xe chạy hơn tiếng rưỡi, vượt qua những con đường ngoại ô thưa thớt dần, để rồi cuối cùng thả chúng tôi xuống một vùng đất lạ mà chỉ nghe tên thôi cũng đã có thể làm một bài thơ – Coronet Bay.
Đây là loạt bài Nhật ký – của 2 tuần lễ – tôi trở lại thăm viếng Melbourne, tháng 8/2025. Mời quý vị đọc chơi giải trí.Chuyến hành trình từ Houston, chiều 3/8/2025, đến Melbourne lần này là một trong những trải nghiệm khó quên. Bay suốt mười bốn tiếng, thân người rã rời mà vẫn chỉ mới 2/3 đoạn đường tới đích. Máy bay hạ cánh xuống New Zealand để đổi chuyến.
CỦA BÚT NHÓM ĐÀO-NGUYỄN SONG-YÊN Cũng còn một chút hương xưa
Giọt sương rớt muộn âm thừa quẩn quanh
Nhà thơ Phan Xuân Sinh, trong một lời ngõ của thi tập Cung Ngữ, đã viết: “Khi chúng ta nói về thơ, tức là chúng ta đang đi vào cõi văn chương mang những cốt tủy, tinh túy của chữ nghĩa. Người làm thơ trang trải tấm lòng của mình trên những con chữ biết nói, biết rung cảm bằng những thanh âm trang nhã và diễn tả bằng sự chắt lọc lãng mạn của trái tim…”
“Chiếc lá úa trên cành – đã gắng gượng qua bao mùa mưa nắng”
Thu năm ấy về nhẹ nhàng như một tiếng thở dài. Thở dài để xả bớt những lo lắng trong lòng. Mẹ tôi lúc ấy đã bước vào tuổi hơn trăm. Căn nhà nhỏ nơi vùng South Beltway 8 vẫn đều đặn vang lên tiếng kinh Phật mỗi chiều, mỗi sớm và tiếng cười đùa của lũ cháu con trong những dịp giỗ chạp và mỗi cuối tuần.