Ngày Cuối Tháng Tư, 1975

ngày 30.04.20

Cuối tháng Tư tôi lên tàu chạy giặc
Đâu biết rằng sẽ vĩnh viễn lìa xa
(Đã hai năm chưa gặp lại mẹ cha
Vì chinh chiến trên mọi miền đất nước)

Đọc tiếp »

Chào Cuối Tháng Tư

ngày 27.04.20

Cuồng chân, trí lụt, lòng buồn
Đọc nhiều nhức mắt, ra vườn dạo quanh
Ngoài sân nắng nhạt, trời xanh
Có con chim đỏ trên cành gọi vang

Đọc tiếp »

New “Ho Truong” (*)

ngày 25.04.20

Just then… some thirty-three a year
I look back on those green times dear
Since “nineteen seventy five”
Time has passed so fast into the past to dive.
When it seemed in a flowery summer night dream to hive. Contemplating myself in the mirror, how strange:
Gray hair, sunken cheeks, wrinkled skin – what change! Suddenly in my heart many anxieties rise up
My innards contract in a bitter cup
When my country’s image glimmers in sight
Tears ready to overflow in such sad plight.
How intimate it was the “thee-and-thou”
How lovable our karma once to be soldiers under a vow, But now everything has turned to eternally flee
I alone in this place am still remembering all ye
Mostly on this year’s commemoration
The landmark of time – thirty three years of botheration Still reminisce about each bird that swiftly took wing Leaving behind country and even families, just flying.
I feel pity for myself this cuss
I take compassion on ourselves, all of us
But do not grudge being born in this century as wrong.
I now have lived peacefully in the States so long
Seeing the sun set I regret my youth at twilight.
Oh friends! thou and thee

Tonight…
I again remember ye
The old buddies who have once faced dangers with me. I’ve felt full of rancor in exile full of tears
But this life gradually dries up every time April nears Tonight suddenly is abundant the wine
Outside it is pitch-black along the skyline
Though late, drinking alone, this vigil I am to keep Reciting the Ho Truong poem in a singsong voice deep Holding the bottle to the four directions stretching out I still do not know where to pour for a drinking bout Where is my each close chum
More than thirty years dumb!
Only in a foreign country can I find out the truth, my stand “Each human being has only one fatherland”
As for us, how come?
Buried under the cold ground was the fate of some, Drowned in the deep sea, that of others;
A few scattered at the ends of the earth, in smothers. Whatever their lives, their wish nobody can ever foil, They never forget and abandon their ancestors’ native soil. Sometimes someone said that we are old-aged already
So I tried to address ye as “you” solemn and steady
But my voice I still thought it some other’s lisp anyhow And guffawed … pitying the “thee-and-thou”
Ho Truong wine, if ye still think of me and us henceforth Please raise your cups even in East, West, South, North Though we are like an oil-lamp burning out its last fire
May it be a minute of brilliance before the time we expire (**).

Translation by Thanh-Thanh

————-
(*) Poem’s name “Hồ Trường” of Nguyễn Bá Trác
(**) from poem “Giục Giã” of Xuân Diệu:
“Rather have a glorious minutes, then suddenly go dark
Better than glimmering for all night.”

MỜI NHAU CHÉN RƯỢU HỒ TRƯỜNG (*)

ngày 24.04.20


Đọc tiếp »

Đã Hết Một Mùa Tình

ngày 21.04.20

Vườn Cổ Tích, một lần anh trở lại
Nắng hanh vàng, nắng se lạnh rừng thông
Thu sắp tàn, mùa đã chuyển vào đông
Bước ngần ngại, cầm trên tay nỗi nhớ

Đọc tiếp »

Sáng Kingwood

ngày 19.04.20

Sáng hôm nay Rừng Vua vàng trong nắng
Hoa khoe mau gọi lũ bướm vờn quanh
Bầu trời cao, hoa cỏ biếc màu xanh
Ngồi lặng ngắm mùa xuân cao tiếng hát

MÙA THÁNG TƯ

ngày 18.04.20

Chào tất cả bạn bè và thân hữu!

Xin cùng tôi thắp nén hương lòng tưởng nhớ những người bạn, phi hành đoàn 8 người, của chiếc Tinh Long 7 AC119K do Tr/U Trang Văn Thành và Tr/U Tào Thuận lái

Đọc tiếp »

Bạn Tâm Giao – Tình Chiến Hữu

ngày 15.04.20

Do Phượng Vy thực hiện và trình bày trên đài phát thanh 1600AM Saigon Dallas Radio.

Lời Giới Thiệu:

Đây là loạt bài viết về 4 thằng bạn gần như “nối khố” của tôi. 5 đứa có đủ 3 miền đất nước cùng là dân phi hành. 1 Bắc 1 Nam 3 Trung. 3 thằng chung trường, 5 thằng chung khoá. Thân thiết nhau đến nỗi có lúc tôi tưởng chúng nó là anh em thủ túc của mình.

Đọc tiếp »

Trường Ca Người Em Mạn Bắc 6

ngày 12.04.20


Trở Về

Theo tiếng gọi, tôi trở về mạn bắc
Gió giao mùa vi vút cánh rừng phong
Nghĩ tới một người tháng đợi ngày mong
Lòng náo nức tăng nhanh từng cây số

Đọc tiếp »

Mùa Xuân Cằn Cỗi

ngày 8.04.20

Sáng Thứ Bảy
Rừng thông
Trời se lạnh
Nắng rất vàng

Đọc tiếp »