Thơ

Thu Đây Rồi - Thơ - 23.09.23

Sáng hôm nay nghe hơi thu trở lại Gió rạt rào hàng chuông gió reo vang Bước ra sân… đầy rẫy lá khô vàng Tay vung chỗi tiễn những ngày nắng hạ



Vết Thương Khó Lành - Thơ - 08.09.23

Người lính già nhìn xuyên ra khung cửa Vạt nắng chiều như nhảy nhót lung linh Chạnh nhớ một thời khói lửa điêu linh Nhớ đồng đội, nhớ chiến trường bỏ lại



Tử Biệt//Farewell - Thơ - 05.09.23

Nghe tin em bỏ cuộc Ra đi không một lời Cũng xong một kiếp con người Thác về sống gửi xong rồi trần duyên



Tâm Sự Một Chuyến Đi - Thơ - 02.09.23

Con lên phi cơ bay về Atlanta Tim buốt lòng đau nước mắt chan hoà Nhớ cuối tháng tư bảy lăm ngày đó Bay ra Vũng Tàu, xa mẹ lìa cha



Chờ Thu - Thơ - 30.08.23

Hôm nay cuối Hạ đầu Thu Sao tôi cảm tưởng hình như Hạ về Nhìn hoa cỏ quá thảm thê Gục đầu, héo rũ mà tê điếng lòng



Thuyền Trăng - Thơ - 21.08.23

Đêm nay thuyền lại đầy trăng Kéo tôi khỏi Cõi Thường Hằng (*)… nhớ em Kể từ ngày em lìa xa bến đợi. Vầng trăng xưa vừa ra khỏi giấc nồng Con thuyền tình vẫn trơ trọi đợi mong Mà tăm nhạn vẫn bặt vô âm tín



VỀ ATLANTA LẠI NHỚ NGƯỜI - Thơ - 18.08.23

Anh đang như chim bay về vùng biển / Phải chi cùng em chắp cánh chung đôi



Hoàng Hôn Cuộc Đời//Sunset of Life - Thơ - 15.08.23

Cuối ngày đẹp nhất hoàng hôn Cuối đời đẹp nhất tâm hồn thảnh thơi Còn đi được cứ rong chơi Cứ vui sống sau một thời bon chen



Lạc Dấu Chân Quen - Thơ - 31.07.23

Tôi về đây cố tìm chốn cũ Từng dấu thân quen vắng cả rồi Khi ký ức còn đây thừa đủ Để ngậm ngùi trong ánh chiều rơi



Chia Sẻ - Thơ - 28.07.23

Nhân đọc một bài viết của một người bạn KQ cùng khoá, nhắc đến câu chuyện đau thương xưa “Tôi Phải Về” khi từ giã bạn bè để lên tàu Trường Xuân quay về với vợ con… để rồi đau thương chụp xuống đau thương cả một quãng đường dài.