câu thơ viết cho trời cao đất thấp / mà bây giờ lại ứng nhập làm đau / “người ơi duyên muộn tình sau / nhớ cay ánh mắt, thương bào buồng tim”
Sáng Tác Mới
Mấy hôm nữa nhưng dường như bất tận Đất nước này ai biết sẽ về đâu Sau một lần hoảng loạn vẫn còn đau Hai chữ “Cộng Sản” một trời kinh khiếp
Thu sang nhuộm hết lá vàng Lá rồi khô rụng giữa hoàng hôn đau Thu còn trở lại mùa sau Lá khô ai biết về đâu cuối mùa!
Bỗng nhiên lòng rất nhớ / Muốn liên lạc hỏi em / Cánh đồng hoa vàng năm xưa / Có phải đang ở trong mùa gió chướng / Ngắm trăng thu cho tôi nhiều tưởng tượng / Một bóng lẻ loi đang ngước mắt nhìn
Thu đã về tôi tính làm ngơ (Đang vật vã với nàng Cô-Vít) Nhưng lá thu sớm hôm đùa nghịch Rơi lững lờ trong gió bên hiên
Sắc thu vàng đỏ khắp nơi Sáng nay ra ngồi lặng ngắm mưa bay Đốt điếu thuốc ngắm trời mây Mười sáu ngàn ngày… mình đã tha hương Quê nhà xa khuất đại dương Mây che, núi chắn dặm trường mờ xa!
Hôm nay thu đã về ngang Bên hiên lá vàng đã rụng đầy sân Gió lùa vang vọng khánh ngân Mưa thu từng giọt rưng rưng đầu cành
Hôm nay thu đã về ngang Bên hiên lá vàng rụng đã đầy sân Gió lùa vang vọng khánh ngân Rưng rưng đầu cành từng giọt mưa thu
Viết nhân lễ chung thất thay lời vĩnh biệt đồng môn chiến hữu KQ Huỳnh Thành Lập Cuối tuần này đã là thất thứ 7 của Huỳnh Thành Lập! Thời gian càng lúc càng đi thật nhanh, khi bóng hoàng hôn đã lững lờ trước mắt. Lần nói chuyện cuối cùng với Lập được chị […]
Thơ: Yên Sơn Nhạc: Vũ Khoa Trình bày: Vũ Khoa Phố vắng em rồi Con đường xưa ôm kỷ niệm Hàng cột đèn ngơ ngác đứng trong đêm Gió reo vi vút
