Ngồi nghĩ lại một thời trong dĩ vãng, lòng bồi hồi thương nước thương thân. Mơ ước về thăm càng lúc xa dần, khi bóng hoàng hôn kéo về trước ngõ; khi nhìn thấy từng chiếc lá vàng rơi trong gió, bị cuốn xa dần cội rễ tự thân.
Sáng Tác Mới
Hoa Nở Chẳng Hạn Kỳ Bất chợt được tin nhắn Đón em ở phi trường Tôi bàng hoàng nhìn ra ngoài Nắng nhạt hãy còn vương Trên cỏ úa, trên cành cây trụi lá
Nhớ Cuộc Tình Huyền Thoại Đất trời đã trọng thu Lá vàng bay lả tả Sáng thức dậy đi làm Phóng xe trong hơi sương lạnh giá Bất chợt nhớ tới cánh đồng hoa vàng Và cuộc tình huyền thoại năm xưa
Xưa em trái chín đầu cành Tường cao cổng kín… thương anh chỉ là Để rồi năm tháng dần qua Cành cao chim đậu… vẫn là sắc không!
Khi bước qua ngưỡng cửa 70, tôi đã chấp nhận sự mỏng manh của cuộc sống con người; đã chấp nhận sự vô thường của đời sống; chấp nhận câu nói, “có đến ắt có đi.” Dù vậy, sự ra đi nào của những người thân thiết, quen biết đều để lại trong tôi một […]
Được thư bé anh mừng vui khôn xiết (Hơn cả năm rồi chứ ít ỏi gì đâu) Vài hàng thôi nhưng nói được nghìn câu Rằng trong tim bé anh vẫn còn có chỗ
Có con bướm vàng tự nhiên bay lượn Quanh quẩn bên tôi buổi sáng thu về Khi đang ngồi hút thuốc, nhấm cà phê Nghe tiếng gió thu xạc xào cành lá
Đất trời đã chuyển động / Mùa theo về Houston / Gió xuyên cành lồng lộng / Lá vàng rụng đầy sân
Mới đó thôi… chị em đua nhau lớn (Thằng Corona theo chị Harvey) * Nhằm hai cái tên… thiệt là cà chớn Nhưng mà tôi mê quá hai nhóc tì
Tôi buồn quá xin làm thiện nguyện Đâu biết rằng mình cũng được trả công Mỗi một ngày lãnh hơn cả trăm đồng Giúp coi thùng phiếu trong mùa bầu cử
