Mắt trĩu nặng trái sầu rụng xuống / Nghe vỡ tan từng phiến trăng gầy / Thu rong chơi vừa trở lại đây / Cùng với gió xạc xào cây lá
Tranh Thơ
Người tiên thì ở cảnh tiên / Thôi không vướng bận ưu phiền làm chi
“Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhuờng nào! Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”* hai câu thơ càng nghĩ càng thấm thía anh và em ôm thương nhớ mỗi đầu dù chúng mình lâu không gặp mặt nhau không điện thoại, không thư từ thăm hỏi
Trên biển vắng, cơn mưa chiều lạnh rát Ngày buông tay cùng mây nước ơ hờ Tôi trơ trọi như vỏ sò trên cát Lăn thản nhiên theo vạt sóng xô bờ
Em tựa cửa ngó vào vùng ánh sáng Mặt trời lên hay trăng lạnh mờ sương Đang nghĩ gì, hay mơ mộng, nhớ thương? Sao anh thấy dáng em buồn như biển
Sáng trọng thu đứng nhìn trời hiu quạnh / Hồn thênh thang theo khói thuốc vờn bay / Kéo cổ áo che hờ bờ vai lạnh / Ngẫm đời người như một áng mây
Xin giới thiệu đến bạn bè và thân hữu: CD đầu tay Tình Ca Yên Sơn. Thơ & Nhạc: Yên Sơn Ca Sĩ: Thanh Ngọc, Huy Luân