Đón Mùa Xuân Muộn – Embracing the Late Spring

ngày 4.10.25

Xuân đã về là già thêm một tuổi
Tuổi bây giờ bóng xế ngả đầu non
Xuân trong ta bao lâu nữa sẽ tàn
Ngày qua vội, cuộc đời qua cũng vội.

Lối trước mắt không còn xa diệu vợi
Nhưng con tim cứ thổn thức liêu xiêu
Biết sức không nhiều, lực chẳng bao nhiêu
Sao cứ thấy trong lòng nhiều khắc khoải

Đừng nhìn tôi với ánh nhìn ái ngại
(Dù ngại cho người hay ngại cho tôi)
Chuyện không ai tin cũng đã lỡ rồi
Cứ giữ thế đừng bước qua giới hạn

Nào hãy vui, chúng mình cứ là bạn
Để khi vui buồn chia sẻ cùng nhau
Cũng đừng nên hứa hẹn ở mai sau
Việc gì đến để tự nhiên nó đến

Xuân đã đến, tuổi đời không chậm lại
Lẽ vô thường trì níu có được đâu
Dù đường song song nhưng vẫn thấy nhau
Còn hơn là bước mỗi người một ngả

Ý đã cạn, lời đã dư rồi nhé
Nào ta cùng vui vẻ bước song song.


Embracing the Late Spring

Spring comes again — another year has flown,
My age now, like the fading sun, has grown.
How long will spring still dwell within my heart?
The fleeting days of life too swift depart.

The road ahead no longer stretches wide,
Yet still my heart beats trembling, tossed aside.
I know my strength is little, faint, and few,
Yet still my soul bears longings ever true.

Do not look on me with such gentle shame,
(Be it your own or mine that bears the blame.)
What none believed has now come to pass at last,
So let it stay, and cross not what is past.

Come, let us be content, remain as friends,
To share our joys and sorrows till life ends.
And do not promise aught that’s yet to come,
Let what will be arrive as it may, some.

Spring has arrived, yet age will not delay,
The fleeting world cannot be held at bay.
Though walking parallel, we still may see,
This is far better than to part, though free.

Our thoughts are spent, our words have overflowed,
So let us walk in joy along this road.


« TRANG NHÀ »