Hoàng Hôn Và Nỗi Nhớ

ngày 24.08.17


Tôi đã thấy sắc thu trên cành lá
Khi hạ nồng còn vang vọng tiếng ve
Khi hàng thông già đứng sững im re
Chờ con gió trở mình ru nhạc khúc

Tôi đứng lặng nhìn hoàng hôn một lúc
Thấy lạc loài cùng cánh nhạn bay qua
Nhớ quê mình… mờ mịt cuối trời xa
Trước mắt cỏ cây ngập màu sương khói

Nắng đã tắt, chiều chạy nhanh vào tối
Nhìn lại mình đã vàng vọt hơn thu
Dẫu cuộc đời chỉ cát bụi phù du
Chim xa tổ, người lìa tông… tội lắm

Tình yêu quê hương dịu dàng, đằm thắm
Vẫn quẩn quanh như máu chảy về tim
Nhìn hạ nồng thu chín rộn ràng thêm
Sợ đông giá. Sợ bình minh không trỗi dậy

Gần cuối tháng 8/2017


« TRANG NHÀ »