Biển Gọi

ngày 15.01.22


Cuối tuần buồn… nghe xôn xao biển gọi
Tiếng hát em hay tiếng sóng vọng về
Lầm lũi lên đường một ngựa một xe
Đi về biển trong một chiều thu muộn

Biển réo gọi khi hoàng hôn phủ xuống
Anh một mình tim thổn thức nhớ em
Sóng đập vào bờ trắng xóa màn đêm
Và nỗi nhớ len vào hồn vời vợi

Nhìn biển cát lòng xôn xao quá đỗi
Ước chi chúng mình cùng bước dưới trăng
Biển về đêm làm lành lạnh đôi chân
Trên cát ướt in một mình một bóng

Ngồi trên bờ đá hai chân buông thỏng
Đùa nghịch với từng con sóng vô tâm
Nỗi nhớ em như muối xát, kim châm
Trên lượn sóng có môi cười e ấp

Nhìn đâu cũng thấy bóng em cùng khắp
Tai không còn nghe biển sóng rì rào
Lòng bâng khuâng nhớ lại hôm nào
Cùng nhịp bước bên em chiều nhạt nắng

Em cúi lượm đá hình tim mòn nhẵn
Trao cho anh “đại diện trái tim em”
Ngước mắt nhìn và không nói gì thêm
Miệng cười nụ đẹp như hoa hàm tiếu

Sóng vỗ mạnh vào con tim nặng trĩu
Anh ra về cùng trăng ngập lối đi
Gió biển gào theo chân gã tình si
Buồn vời vợi! Tiếng thở dài não nuột

Em hỡi em bao giờ anh quên được
Biển và em cùng tiếng hát chiều nao
Có bao giờ lòng anh hết xôn xao
Khi tiếng sóng cùng chiều thu biền biệt

Galveston 7/12/2014


« TRANG NHÀ »