Ba Ngày Xuân Giáp Ngọ

ngày 10.02.14


Sáng mồng một
Giật mình nhớ Tết
Nhưng nhà vắng hoe…
Ngày Thứ Sáu, ai nấy đã đi làm
Miệng ngáp dài ngáp ngắn
Thời tiết lạnh căm!
Vươn vai làm dáng để thấy mình còn khỏe
Xương cốt đóng trong khung trông còn trẻ
Chỉ là thời gian đã nhuộm sậm lá vàng
Nghĩ tới ngày đầu năm nên cố trải chăn gối gọn gàng
Lòng tự nhủ “đón chào mùa xuân mới”
Miệng lẩm nhẩm ngâm bài thơ “Mùa Xuân Cằn Cỗi” *
Nấu ấm trà
Thắp nhang đèn
Kính bái Tổ Tiên
Ra ngồi bắt chân chữ ngũ trước hàng hiên
Tập thể dục bằng dăm ba hơi thuốc lá
Gió lạnh tê… hút chưa kịp đã
Trở vô nhà làm cốc cà phê
Ngó chung quanh chẳng thấy bóng dáng xuân về
“vũ như cẫn”… cảnh mỗi ngày đều như thế

Sáng mồng hai (Thứ Bảy)
Hoa quả, đèn nhang, trà thơm tế lễ
Cầu xin ơn trên trì độ gia đình
Xin cho Mẹ già sức khỏe, an khang
Xin cho con cái, vợ chồng, anh chị em trong đại gia đình
Luôn thương yêu, hòa hiệp
Cầu cho đất Tổ quê Cha sớm có ngày tươi đẹp
Và bè lũ bạo quyền sớm bị diệt vong
Xin cho lòng người hợp nhất ngoài, trong
Và tuổi trẻ vùng lên cứu nguy dân tộc
Lễ bái xong
Cùng vợ con lên Chùa lễ Phật
Để giữ cho con những truyền thống quê nhà
Xong cùng về thăm Nội ở xa
(có nhiều con nhưng Mẹ chỉ ở với người con út)
Nghe con cháu nói lời chào, câu chúc
Mẹ tươi cười, lì xì mỗi đứa một phong bao

Sáng mồng ba
Khi thức dậy mặt trời đã lên cao
Cũng hương khói “tiễn ông bà” theo thông lệ
Bấm điện thoại gọi chúc lành cho Mẹ
Ba ngày xuân đã bình thản chia tay
Cơm áo gạo tiền như cái trục xoay
Và năm tháng cứ vô tình đi tới
Thông đã hát thay người
đón mừng mùa xuân mới
Bên góc rừng
vẫn lộng gió
ngày đêm

Đầu tháng 2/2014

*Mùa Xuân Cằn Cỗi


« TRANG NHÀ »