Trường Ca Người Em Mạn Bắc 5

ngày 26.02.18



Mùa Tình Nhân Về Thăm Người Em Mạn Bắc

Mùa Tình Nhân
Tôi trở về mạn Bắc
Nắng xuân vàng óng ánh như tơ
Hoa lá reo vui
Mây trắng lững lờ
Từng đàn bướm chập chờn như trẩy hội

Nhớ mắt môi ai làm lòng tôi phơi phới
Chắc rất bất ngờ
(vì tôi không hề nói về thăm)
Hôm qua gửi hoa
Chúc ngày lễ Tình Nhân
Tôi đã viết lời nhắn “lần này anh không về được”
Trong điện thoại nghe tiếng ai sướt mướt
“Anh không về hoa lá cũng buồn lây”

Em mở cửa nhìn tôi như dại như ngây
Rồi òa khóc, ôm chầm tôi lặng lẽ
Tôi cúi xuống hôn đôi vành mi nhòa lệ
Suối tóc mây năm bảy cọng bạc màu
Tiếng phong linh gõ từng nhịp vườn sau
(Nghe như tiếng chuông giáo đường năm xưa
Sau giờ tan lễ)
Hôn rất chậm trên đôi môi vừa hé
Và nụ hồng vụt nở giữa trời xuân

Ngước mắt nhìn lên
Dòng dư lệ rưng rưng
Tôi chết đuối trong khung sầu sắc nhớ
Nắng bên hiên, nắng rất vàng, rực rỡ
Và gió rì rào trên ngọn thông cao
Tim kề tim trong lồng ngực xôn xao
Lời thương nhớ bỗng thừa dư, bay biến

Gối đầu lên vai tôi
Thì thầm nói chuyện
Cho mồ hôi bốc hơi trong đêm tối mông mênh
Cho hơi thở điều hòa
Cho nhịp tim bớt chông chênh
Cho chăn chiếu có dịp phủ trên bờ vai run rẩy
Em thỏ thẻ bên tai
“Sợ cuộc sống bon chen đẩy đưa đưa đẩy
Cho em xa anh, em thấp thỏm đợi chờ”

Nghe chim hót rền vang ngoài vuông cửa sổ
Tôi hỏi đã mấy giờ
Em vội giấu chiếc đồng hồ báo thức
Rồi nằm giụi đầu trên khuôn ngực
Tiếp tục chuyện dài của Ngàn Lẻ Một Đêm
Với ước mong kéo thời khắc dài thêm
Cho Mùa Tình Nhân thênh thang như mộng
Tôi thương em trong ngày dài tháng rộng
Lủi thủi một mình riêng chốn rừng thông

Valentine 2013

Visiting My Darling From The North on Valentine’s Day

On Valentine’s Day
I returned to the North
The golden spring sun shone like silk
Flowers and leaves rejoiced
White clouds nonchalantly floating
Butterflies fluttering like in a festival

whose eyes and lips made me feel excited
It must have been very surprising
(because I’d never announced my visit)
Yesterday I sent flowers
“Happy Valentine’s Day”
I wrote the message “I can’t come back this time”
On the phone, I heard someone’s sobbing
“If you don’t return even the flowers will be sorrowful”

She opened the door, looked at me startled
Then burst into tears, hugged me in silence
I leaned down and kissed the teary eyes
The hair now dotted with silver-colored strands
In the back yard the chime tinkling in the wind
(Sounds like the old church bells
After the mass)
I kissed you very slowly on parted lips
As if rose buds bloomed in the spring sky

You looked up with tear in your eyes
In which I drowned
Sunlight on the porch, golden, bright sunlight
And the wind whispered In the high pine trees
Heart to heart fluttering in chest
Suddenly words became redundant, dissipating

You rest your head on my shoulder
We whispered to each other
Sweat evaporated in the vast darkness of the night
Regulating our breath, our heart rate
Giving blankets a chance to cover trembling shoulders
You whispered in my ears
“I’m afraid of the hard life
pushing me away from you, I but anxiously wait”

the birds chirping outside the windows
I asked what time it was
Hurriedly you hid the alarm clock
Then lay your head on my chest
Continuing the long story of the Thousand and One Nights
We wish to prolong the time
For the Season of Love to last as long and vast as a dream
I love you as days and months go by
While forlorn in the pine forest



Mời đọc tiếp – Please click on the link below to the next relate poem:
Trở Về – The Return


« TRANG NHÀ »