Tiếc Nhớ Khôn Nguôi

ngày 22.03.23


Buổi sáng. Thấy trời cao mây tạnh
Mặc phi bào hăng hái đi bay
Bỗng nghẹn ngào đôi mắt cay cay
Nhớ thuở ngang trời
Một bầu tâm sự

Chiếc phi cơ nho nhỏ
Như em bé đang xuân
Ôi những ngày Không Quân
Cùng những “trang thiếu nữ” (*)

Những trang thiếu nữ giữa cơn mộng dữ
Đã cho tôi những hạnh phúc ngọt ngào
Giờ nghĩ về… như giấc mộng chiêm bao
Gần nửa thế kỷ mà vẫn mơ mơ tỉnh tỉnh

Hôm nay trời cao mây tạnh
Tôi thuê giờ bay một em bé đang xuân
Bầu trời bao la
Mặt đất mênh mông
Tôi ở giữa, tâm hồn tôi bao vùng trời đất

Những trang thiếu nữ đã từ lâu lạc mất
Ở trên đường tìm kiếm tự do
Tâm thức lao đao dù cuộc sống ấm no
Ôi đất nước… một đi không trở lại

Mỗi lần thuê bay là mỗi lần tim tôi tê tái
Nhớ kỷ niệm xưa, khung trời cũ ngập lòng
Bầu trời bao la
Mặt đất mênh mông
Tôi ở giữa
Nhớ quê hương xa
Chiếc lá vàng
Không biết sẽ về đâu khi xa cành lìa cội

Cứ nghĩ thế
Lòng tôi buồn quá đỗi
Mộng ngang trời chỉ còn như những áng mây trôi./-

Ngày 16/3/2023

——————
(*) Ví những chiếc phi cơ to đùng mà ngày xưa tôi đã bay qua.


« TRANG NHÀ »