Như Một Bản Tình Ca

ngày 2.02.23


Thuận T. viết tặng bạn hiền Thuận N.

Trong một căn nhà nhỏ bên sườn đồi Pagosa, phía nam của Colorado Spring, vào một ngày đông giá, tuyết trắng phủ tứ bề, có đôi tình nhân ngồi bên nhau, cạnh bếp lửa hồng, tay họ nâng ly trà nóng như chúc tụng nhau, mắt ngời tình yêu đằm thắm.

Xuyên qua vuông cửa sổ, tuyết trắng mênh mông. Hoàng hôn đang từ từ khép lại.

Qua tiếng nổ tí tách trong lò sưởi, chàng cất giọng nhẹ nhàng như tiếng thì thầm yêu dấu, hát bài tình ca trong khi ánh mắt vừa như mơ màng, vừa như thủ thỉ nhìn nàng. Nàng mỉm cười đáp lại, nụ cười vẫn đẹp như từ ngày họ mới quen nhau. Trong khung cảnh trữ tình, lãng mạn đó, nàng cũng đắm đuối nhìn chàng, rồi tựa vào bờ vai, thả hồn theo lời ca tiếng hát:

“Yêu dấu ơi đã lâu rồi
Lời yêu thương ngại nói
Bao năm vui sống cùng nhau
Con ngoan nay đã thành nhân
Tin yêu nay cũng hơn tháng ngày vừa gặp nhau

Nàng giụi đầu vào ngực chàng với cử chỉ nũng nịu như ở một thời xa xưa. Tay chàng ôm chặt bờ vài nàng, miệng mỉm cười trìu mến, hắng giọng hát tiếp:

Yêu dấu ơi thu đã vàng
Nghe lá thu xào xạc rơi
Gió sớm mưa khuya cùng nhau
Khốn khó chung tay cùng lo
Yêu thương tương kính như những ngày vừa mới quen

Nàng xoay người, ngó chàng đằm thắm, chàng cúi xuống và đôi mắt nàng khép lại đón nhận nụ hôn nồng nàn. Họ cảm thấy như phút chốc trở lại khoảng thời gian mới yêu nhau. Thời gian lắng đọng, không gian yên tĩnh lạ thường, tiếng tuyết rơi lụp bụp trên mái nhà cũng không đánh động được niềm thương yêu đang tràn ngập căn phòng ấm áp bên trong. Rồi họ rời nhau, nàng xoay người tựa đầu vào lòng chàng như cũ, và chàng hát tiếp:

Em ơi cho dù đời luôn bão giông
Bên nhau ân tình luôn sẽ tươi hồng
Một đời yêu nhau nhé em
Một đời bên em có anh
Sớm hôm cùng nhau đắp xây hạnh phúc vui
Ta có nhau trong đời
Vui sống trong hạnh phúc
Những gian truân vượt qua, nay đã thong dong đường hoa
Tay nắm tay nhau cùng chào đón tiếng thu bên thềm

Nàng đưa hai bàn tay ấm cầm lấy bàn tay chàng đang tựa trên vai nàng, siết nhẹ rồi áp vào má như có sự đồng lòng, rèm mi buông nhẹ, cõi lòng lâng lâng hạnh phúc cùng với tiếng tí tách của những thanh củi khô cháy bập bùng bên trong lò sưởi.

Yêu dấu ơi thu sắp tàn
Mưa có rơi rơi bên hiên
Ta vẫn luôn luôn bên nhau
Tình duyên chan chứa, chúng mình trọn đời bên nhau.

Phải! Họ đã đi bên nhau hơn năm mươi mùa đông ấm áp, đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, đã có một mái ấm hạnh phúc tuyệt vời với đàn con lũ cháu nay đã nên người.

Giờ Xuân đã muộn, Hạ đã qua, Thu sắp tàn, và Đông đang đến. Họ vẫn yêu nhau, một tình yêu thiết tha đằm thắm, một tình yêu cao quý trong hạnh phúc tuyệt vời.

Bếp lửa đã tàn, lời ca như còn lảng vảng đâu đây, ngoài trời tuyết vẫn mịt mùng rơi, có thể rất lạnh nhưng trong lòng họ rất ấm. Chàng dìu nàng đứng dậy kéo màn cửa cùng lúc hoàng hôn đã tắt hẳn phía chân đồi.

Tháng 1/2023


« TRANG NHÀ »