Tôi Viết Cho Tôi

ngày 19.03.21


Tôi không nghĩ tấm lòng tôi cao thượng
Khi quyết định xa em giữa buổi đông sang
Nhưng vì lòng tôi luôn có nỗi bất an
Khi nhận biết chính mình không phải là chọn lựa tốt nhất
Cho tương lai và hạnh phúc chân thật
Của riêng em. Em đáng được nhận lãnh, trông tìm

Tôi đến với em như máu trở về tim
Như dòng sông tìm được đường ra biển
Xa em rồi lòng bồi hồi xao xuyến
Tim rung bâng khuâng, nỗi nhớ khôn cùng

Yêu điên cuồng nhưng không thể dửng dưng
Khi nghĩ đến tương lai em đáng có
Mà chính tôi tự biết mình không thể
Mang đến cho em hạnh phúc, an bình

Xuân mới đã về làm cây cỏ hồi sinh
Lòng tôi cũng chỉ là mùa xuân rất cũ
Viết mấy dòng nầy giữa khi rất nhớ
Phương trời buồn em có hiểu không em?!


I Write To Myself

I don’t consider myself noble
When deciding to leave you in the middle of winter
But because my heart is always insecure
Self-realization that I’m not the best option
For the future and true happiness of your own
That you deserve to have and look for

I came to you like blood returns to the heart
Like the river found its way to the sea
Stay away from you makes my soul frets and upset
My heart flutter, endless nostalgia

Crazy love but can not be indifferent
When I think about the future that you have deserved
While I know that I can’t provide
To you the happiness and peaceful life

New spring has come back to revive the plants
But my heart is just a very old spring instead
Write this poem in the middle of nostalgia
In the faraway place, do you understand?!


« TRANG NHÀ »