Trải Lòng Với Bạn

ngày 15.10.18


Ở lúc nầy
(khi tuổi của tôi đã như mây chiều ảm đạm
như tia nắng cuối ngày le lói ở hiên tây)
xin bạn đừng nhắc với tôi về những ước mơ
“Rồi quê hương đất nước sẽ có một ngày…
được phồn vinh; vươn vai thành con rồng, con hổ”

Dẫu chưa là cổ độ
mặc dù cũng đã bốn mươi ba năm
quê hương yêu dấu xa xăm
nhớ thương lắm nhưng không thấy được ngày trở lại
Một dân tộc xưa thông minh, anh hùng
mà ngày nay bỗng nhiên như khờ như dại
bị lũ tội đồ xỏ mũi, bịt mắt dẫn dắt đi
dẫu biết rằng vận nước có lúc thịnh lúc suy
nhưng người dân cứ răm rắp cúi đầu
trước lũ cường quyền ngần ấy năm quả là chuyện lạ


Tội đồ dân tộc VN ngoài mấy tên ác ôn đã chết

Tôi vừa đi qua mùa hạ
đang dừng lại ở mùa thu
Sáng mùa thu đầy những sương mù
như tấm lòng tôi
mỗi khi nghĩ về quê hương đất nước
Ôi dân tộc tôi vô cùng bạc phước
bị tước đoạt hết cả nhân phẩm, tự do
vẫn ăn chơi phè phỡn, chưa thấy đủ lo
bị đè đầu cưỡi cổ mà chưa thấy đủ nhục
hơn 90 triệu dân đành ươn hèn, khuất phục
mặc gió mưa, mặc bão táp giập vùi

Đừng có ai nói với tôi
còn hy vọng mùa hoa sen, hoa lài sẽ nở rộ
trên đất nước Việt Nam cùng khổ
trên con người mà dũng lược đã trở thành xa xỉ phẩm từ lâu
Nếu bạn có về đến quê mình
thử đảo mắt nhìn bất cứ nơi đâu
sẽ thấy nhan nhãn thanh niên nam nữ
truỵ lạc, vui chơi với bao nhiêu loại dịch vụ
rất nhiều kiểu ôm: Karaoke, quán nhậu, cà phê…
sân học đường, ngành giáo dục quá ê chề
chỉ sản sinh toàn lũ người vong bản
Xã hội lầm than
lòng người ly tán
Cách mạng nào còn có chỗ để nở hoa!

Ôi chặng đường tôi đã đi qua
muốn dừng lại đã là không thể
quành trở lại chỉ để nhìn một trời dâu bể
thôi đành thôi ngậm trái đắng làm vui
cầu được phủi tay sau một giấc ngủ vùi
để vĩnh viễn tấm lòng của mình không còn đau đớn
thôi đành thôi! Đành phụ tình nơi chôn nhau cắt rốn
Xin cúi đầu tạ tội với tiền nhân…

Đầu tháng 10/2018


« TRANG NHÀ »