Hành trình cách biệt
ngày 20.06.19Tưởng cùng đi chung đường
Bỗng mỗi người một ngả
Em xuôi về bến lạ
Tôi ngẩn ngơ giọt sầu
Tưởng mình mãi bên nhau
Ai ngờ tình tan vỡ
Em vẫn trong niềm nhớ
Gọi giọt buồn mông mênh
Ngả ba đường buồn tênh
Riêng một mình tôi bước
Làm sao tôi quên được
Một trái tim nồng nàn
Đã mất dấu thời gian
Khi tình yêu vỗ cánh
Tôi bên đời cô quạnh
Gọi tên cùng bóng đêm
Thuở bên nhau êm đềm
Có bao giờ mộng mị
Đâu có ai mệt trí
Cho những điều vu vơ
Vẽ gì trong câu thơ
Chỉ những điều tưởng tượng
Ngôn ngữ vô hình tướng
Toàn xa vời, mông lung
Những khi mình hờn giận
Chỉ là những hoài nghi
Lẫn lộn và đau đớn
Để rồi ai được gì
Nếu em phải ra đi
Cầu mong em hạnh phúc
Không lắng trong gạn đục
Như cuộc tình gian nan
Nếu rời bỏ lồng son
Cùng những điều ràng buộc
Bất kể họa hay phước
Cũng xin đừng quên nhau
Lẫn lộn giữa vàng thau
Tình yêu em… miên viễn
Bỗng nhiên bị đau điếng
Như ác mộng đêm dài
Chuyện chúng mình chia hai
Từ những điều vô nghĩa
Bây giờ mới thấm thía
Trong nỗi đau bời bời
Và những khuya tối trời
Tình xưa buồn réo gọi
Kỷ niệm tràn chăn gối
Hòa tan cùng bóng đêm
Em biết tôi yêu em
Dù thế nào đi nữa
Dẫu không cùng hương lửa
Vẫn một đời yêu em.
Tháng 7/2015
« EM HÃY CỨ LÀ PHƯỢNG | TRANG NHÀ | Hành Trình Của Mẹ » |