Kingwood Lập Đông
ngày 19.03.18Mới lập đông mà trời sao buốt giá
Cây trơ cành run rẩy đứng trong sương
Một gã hom hem đứng trước đài gương
Mở to mắt trông tìm ngày tháng cũ
Thông đứng thẳng mặc nhiên nghe gió hú
Và một người thờ thẫn với thời gian
Tìm đâu ra những hoa mộng, vàng son
Đã vùi lấp khi vai đời trĩu nặng
Mới lập đông đã không tìm thấy nắng
Nắng vàng thu đã theo lá về rừng
Ở đầu cành sương từng giọt rưng rưng
Nghe gai lạnh từng phiến sầu rụng rớt
Ở đâu đó trong ngăn tim bất chợt
Quặn nỗi đau khi nhớ lại một thời
Cứ như sương giăng, gió lạnh ngoài trời
Trong thoáng chốc nhập vào tim tê buốt
Cứ ngỡ quên, không thể nào quên được
Cứ loanh quanh trên lối cũ chai mòn
Mùa thay mùa có chọn lựa nào hơn
Cho khóm cúc nở thêm vài bông cuối
Mặc sương lạnh, mặc dòng đời dong rủi
Lá nhọet nhòe nằm bẹp dí trên sân
Con gió thoảng qua mời gọi ân cần
Nghe lạ lẫm, nghe mơ hồ, xa cách
Sáng hôm nay Đông về rừng Kingwood
Mây chập chùng mang giá lạnh về ngang
Gợi cung sầu, niềm thương tiếc mênh mang
Nghe tiếng vọng từ bờ xưa bến cũ
Chớm Đông 2013
« Gửi cô bé bên kia dòng nước ngược | TRANG NHÀ | MỘT CHÚT NẮNG CHIỀU » |