KHÓ ĐỢI MÙA XUÂN

ngày 5.02.20


Tôi đã đợi trời xuân cao tiếng hát
Cho hoa xuân trải lên thảm ngậm ngùi
Mùa luân chuyển ngồi đây cùng mộng hão
Mong xuân nồng sưởi ấm một mùa vui

Đêm tháng Chạp cùng chiếu chăn lạnh tái
Nhớ hương thơm một khoảnh khắc bên người
Em vẫn biết tuổi tôi và mùa đi mãi
Tiếc chi nhau màu son đỏ môi cười

Nghe tiếng gió rít qua khung cửa sổ
Nhìn quanh phòng là khoảng lặng mênh mang
Biết thuyền em đã tìm về bến đỗ
Bỏ lại sau lưng cay đắng, phũ phàng

Tôi ôm chặt gối sầu tìm giấc ngủ
Vào trong mơ để sống lại một thời
Nhưng lạc bước trên lối mòn rêu phủ
Quẩn quanh tìm chỉ một bóng trăng soi

Đêm tháng Chạp, đêm vô cùng bất tận
Ôi mùa Xuân còn treo ở trên cao
Kéo chăn phủ lên bờ vai thấm lạnh
Cố che nỗi buồn thầm kín xôn xao

Tôi cố đợi trời xuân cao tiếng hát
Cùng muôn người chào đón một mùa vui
Nhưng khó kiếm trong hoang tàn đổ nát
Một bông hoa rực rỡ đứng giữa trời

Đông 2012


« TRANG NHÀ »