Nỗi Nhớ Khôn Nguôi

ngày 23.08.10


Nhớ ai hoa cỏ bồi hồi
Đêm thao thức đợi, núi đồi dửng dưng
Nhớ ai mây núi ngập ngừng
Gió không giữ hẹn mấy lần chiều sang
Nhớ ai bướm trắng vườn hoang
Hoa thưa thớt nở, nhụy vàng chưa đơm
Nhớ ai dịu vợi buồn tênh
Ngày lê thê dứt, đêm thênh thang dài
Nhớ màu kỷ niệm chưa phai
Chút dư âm cũ rạc rài đầy vơi
Dáng em khuất mấy từng trời
Ta xa xót gọi cuối đời vấn vương
Còn đây ảo ảnh, mùi hương
Nắng hanh hanh rọi, chán chường thẳm sâu
Mây chiều gió nhẹ về đâu
Theo dòng nước cuốn qua cầu chiều hôm
Nhớ ai đời bỗng âm thầm
Nghìn trùng xanh khuất, tháng năm mỏi mòn
Chiều rơi nắng tắt hoàng hôn
Cõi ta ta biết đã tròn bao năm

051995

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »