Mưa Chưa Ướt Chữ

ngày 13.03.21


Buổi sáng mùa xuân trên rừng thông
Mưa bụi bay, xám nhạt cả không trung
Đốt điếu thuốc, chờ cà phê nhỏ giọt
Nghe lòng mình có một chút bâng khuâng

Mưa dù nhẹ cũng ướt mềm cây cỏ
Ướt cả lòng tôi một thoáng nhớ người xa
Đã bao nhiêu trăng khuyết, trăng tà
Chưa gặp lại, cũng không hề ai nhắc

Tôi và em cùng có điều tâm đắc
Với đoạn văn Khalil Gibran (*) đã viết như sau:
“Nên hãy thành thật thương yêu nhau
Nhưng đừng biến tình yêu thành chướng ngại
Hãy để tình yêu tự nhiên tồn tại
Như vùng biển động giữa đôi bờ tâm hồn
Người nầy rót đầy ly kia cho nhau vẫn hơn
Mà không cần phải uống chung một cốc
Lo lắng cho nhau phần ăn chia sớt
Chẳng nên gặm chung một ổ bánh mì
Trao cho nhau trọn vẹn trái tim đi
Nhưng không phải phải làm người canh giữ.”

Tôi biết chắc là em vẫn nhớ,
Cũng như tôi, câm lặng với thời gian
Lá xanh rồi lá sẽ vàng
Tình tôi với nàng cũng thế mà thôi.

Tháng 3/2021


« TRANG NHÀ »