Bóng Tối

ngày 28.09.19


Sau mấy ngày mưa dầm
Khí trời lại oi ả
Nhưng lòng thằng tui sao mà buồn quá
Ngó trần nhà bị dột cứ đổ mồ hôi
Mưa đá từ thuở nào làm mái nhà hư hại nhiều nơi
Đâu ai biết mà lo sửa chữa
Người hàng xóm đã thay rồi
Còn mình ỷ lại
(Có thấy gì đâu mà phải mắc công?)
Sửa mái nhà đâu phải có bảo hiểm là xong
Mình cũng phải trả phần mình tính ra lủng túi

Nhà thì dột mà tin xấu dập dồn lòng càng u tối
Chỉ 10 ngày qua đã phải tiễn 5 người bạn ra đi
(Tại sao không từ từ mà giành giật làm chi
Tưởng ở xứ văn minh cần phải sắp hàng,
Trước sau thứ tự)

Một người bạn văn rất thân vừa đột tử
Vì tai nạn xe hơi chỉ 2 phút cách nhà
Vừa sau tin hai người bạn chung trường ở tiểu bang xa
Cùng nằm xuống vì bệnh tình không còn đường chữa trị
Nhận thêm hung tin một chị
Vợ của một bạn đồng môn ở tận Virginia
Đã hẹn với nhau sum họp Tháng Bảy vừa qua
Nhưng đã thất hứa vì không thể nào đi được
Cuối cùng là anh của đứa học trò (từ hơn hai mươi năm trước)
Ở sát cạnh nhà, cũng bất chợt chia tay
Chết gục trên ghế ngồi không một ai hay
Một tay vẫn còn cầm chai bia
Tay kia cầm mẩu tàn thuốc lá

Vẫn biết tử sinh là lẽ đương nhiên của con người
Nhưng sao buồn quá!
Tuổi hoàng hôn, mùa thu chín đã đành
Nhưng nhìn lại năm chiếc lá lìa cành
Có mấy chiếc màu còn tươi, xanh thẫm
Nhưng đã hết đâu
Còn một chiếc màu úa vàng nâu đậm
Là nhân thân của thằng bạn thân cùng bay bổng một thời
Có lẽ chán ở nhà, tới bệnh viện nằm chơi
(Chắc thấy nhiều y tá quá dễ thương
Nên nằm lì không thèm về nhà đã vài tháng)

Trời có lúc mưa dầm
Có khi nắng hạn
Người cũng thăng trầm, hoạ phước, hên xui
Khóc với cười, tui nhìn lại thằng tui
Đã thừa đủ những điều không mong muốn
Chỉ cầu xin thân tâm đừng mang nhiều nghiệp chướng
Để khi đi hết đoạn đường trần
Được như chiếc lá lìa cành
Rơi rất nhẹ giữa đêm trăng

Kingwood, Tháng 9/2019


« TRANG NHÀ »