Lạnh Một Bờ Vai

ngày 1.10.18


Em ra đi rồi chỉ còn lá vàng ngập lối
Một phương anh với bao thương nhớ ngắn dài

Vừa mới lìa xa bóng chiều sập tắt
Mang nỗi buồn nặng trĩu trở về đêm
Em đi rồi anh vào mộng tìm em
Nghe tiếng gió khơi trăng buồn vời vợi

Mới gặp đó mà đã mong với đợi
Vừa chớm thu trăng đã lạnh từng không
Vừa chớm thu mà hơi lạnh ngập lòng
Lạnh chăn chiếu, lạnh bờ vai… chạnh nhớ

Gió thì thầm ngoài hiên như hơi thở
(Khi em giụi đầu trên ngực đêm qua)
Lời chia tay đẫm lệ dưới trăng tà
Nhớ hương tóc nồng nàn khi em khóc

Em đi rồi anh giấc khuya trằn trọc
Tự hỏi rồi đây gặp lại bao giờ
Từng sợi buồn rơi khắc khoải vào thơ
Niềm thương nhớ làm xanh xao giấc mộng

Đêm nằm mộng thấy trăng vàng lồng lộng
Nghe tiếng chân em nhẹ bước qua thềm
Khi giật mình chỉ xào xạc tiếng đêm
Cùng sênh phách nhịp tim buồn vọng lại

Cuối tháng 9/2018


« TRANG NHÀ »