Người Về Từ Nơi Xa Xăm

ngày 9.07.18


chiều nay sương khói đâu nhiều quá
nhuộm trắng rừng cây đứng ngẩn ngơ
ra cửa đón em về. Thong thả
mỉm miệng cười, xanh mướt như mơ

dìu em ngồi xuống bên khung cửa
vẫn dáng liêu trai đã một thời
nâng cốc rượu vang còn một nửa
mừng gặp lại nhau, uống cạn lời

rừng vua, núi vọng (*) sương mờ lối
che cả màn đêm, trắng mênh mông
tiếng nói của ai nghe như dỗi
“em đã về rồi anh biết không?”

em về tóc gió không bay nữa
nhặt cái hư vô mỉm miệng cười
và ta, những bến bờ xưa cũ
có nghĩa gì đâu, chỉ một đời

ta đã đến đây từ vô thỉ
ra về cát bụi sẽ hư không
cho nên em chẳng cần bi luỵ
cần giữ cho nhau một tấm lòng

không ai có thể ngăn gió lại
ai có khả năng xua chúng đi?
em đến, em về như từng đã
muốn giữ chân em dễ được gì

nầy em cùng uống thêm chung nữa
lửa cũng sắp tàn, sâu bóng đêm
hơi gió thì thầm, chăn gối lạnh
cùng tiếng sương khuya rụng bên thềm

08072018
(*) Echo Mountain, Kingwood


« TRANG NHÀ »