MỐC THỜI GIAN
ngày 7.04.1630 năm – nửa đời người
làm thân viễn xứ… buồn ơi là buồn
đêm-tàn-nhạt-bóng-trăng-suông
đầu cây ngọn cỏ cũng vương nét sầu
bức tranh xưa sắc màu diễm ảo
chứa trong tim từ dạo xa quê
mỗi năm dịp tháng tư về
trào dâng nỗi nhớ đến tê tái hồn
nhớ cảnh cũ bồn chồn tấc dạ
nhớ triền sông, bờ đá tuổi thơ
đêm đêm lén nhập vào mơ
cho tim thổn thức, cho ngơ ngẩn lòng
có những đêm đèn chong chờ sáng
nhớ quãng đời trong đạn tên bay
bao lần ngất ngưởng cơn say
từng thằng bạn gãy cánh bay giữa đường
nhớ những buổi tan trường đưa đón
nhớ bờ vai từng lọn tóc dài
nhớ ơi cái dáng trang đài
khua đôi guốc mộc nắng phai vỉa hè
hơn mười ngàn đêm xa quê
mà sao mỗi lúc đường về mỗi xa
thăng trầm ta vẫn là ta
chỉ có màu tóc sương pha ráng chiều
06032005
« Giấc Mơ Hoa | TRANG NHÀ | 30/4 MỘT LẦN NHÌN LẠI » |