Tạp Ghi “Một Đời Tưởng Tiếc” 2002

ngày 7.02.19

Ngồi lục lại thư rất cũ, gặp lại bài viết… có gần 2 thập niên. Gửi lên đây chia sẻ với mọi người và cũng để gom vào một nơi giữ làm kỷ niệm.

HỮU DUYÊN
Người mới gặp người

 

Thật sự cho đến bây giờ tôi vẫn không chắc là do duyên phận, do  may mắn, hay chỉ là một tình cờ để được chị Ngọc Mai giúp đỡ tận lòng buổi ra mắt tập thơ mới và CD Thi tuyển của tôi ở Orange County, California thành công tốt đẹp vào tháng 8/2000. Bài viết này xin thay lời cám ơn nồng hậu người tổ chức và phe kẹp tóc cựu nữ sinh Trung học Sương Nguyệt Anh.

Chuyện bắt đầu từ lúc tôi, Tiên Bác (TB), “đăng quảng cáo” trên diễn đàn SNA lịch Tà Áo Sinh Viên của cô con gái rượu và nhóm sinh viên Ðại học St. Thomas ở Houston thực hiện hàng năm, nhằm gây quỹ giúp đỡ các em mồ côi tại Việt Nam. Sở dĩ tôi đăng trên diễn đàn SNA vì biết nhóm “kẹp tóc” này có lắm người quảng đại, thường xuyên làm việc xã hội giúp đỡ người khốn khó tại VN, tương trợ lẫn nhau, trọng tình thầy xưa trường cũ, kể cả việc bao người đã bỏ công ăn việc làm chạy tuốt về VN đi cứu lụt; người không về được thì vui vẻ đóng góp tài chánh. Tôi rất ngưỡng mộ công việc làm của họ, cũng như rất cám ơn họ đã tích cực yểm trợ công tác của tôi và con gái, nhất là chị Ngọc Mai (NM).

Những cắt dán sau đây, đã được sự đồng ý của người trong cuộc, dù không liên tục nhưng ít nhất cũng nói lên được “sự việc bắt đầu từ đâu và kết thúc ra sao”.  Ngoài những mục đích chính nêu trên, bài này cũng chỉ thuần là sự đóng góp nhằm mang lại giây phút giải trí cho phe ta và thân hữu.
 
Một khởi đầu:
Ngày tháng Ba, năm 2002
Dear TB,

Ðầu năm xin chúc TB được vạn sự như ý, sức khoẻ dồi dáo, gia đạo an lành.
Không biết bây giờ còn order được lịch áo trắng không? Kể từ khi treo lịch áo trắng có rất nhiều người thích… già, trẻ, bé, lớn… Nếu lịch vẫn còn xin TB gởi cho 4 cuốn nữa nhé. Cám ơn TB nhiều – NM.

Dạ đầu năm cũng xin chúc chị nhiều sức khỏe, giàu sang hơn, dĩ nhiên xinh đẹp hơn nữa. Mong có dịp gặp chị vào tháng 8 năm nay. Sẽ gửi lịch cho chị liền. Tội nghiệp mấy lũ nhỏ vẫn bán không được nhiều. Tiên gia vẫn giúp đó thôi – TB

Cám ơn TB! nghe TB chúc mà tủi cho cái tuổi “già”.  Tới tuổi này tóc đã ngả hai ba màu… còn chi mà đẹp???  Cầu, xài, dừa, đủ… hổng mong giàu đâu TB ơi… Ủa, tháng 8 có cái gì mà hẹn gặp mặt dzậy cà???  Nếu TB chưa gởi thì xin hai cuốn lịch gởi thẳng về hai địa chỉ sau – NM

Chào chị “Trăng Hoa” (moonflower),
Rất tiếc đã gửi đi rồi, hổng biết chừng là chị nhận hôm nay đó. Như vậy chị lại phải tốn tiền gửi đi, mắc công nữa… Phải chi chị cho biết sớm thì đở biết mấy… Anyway, cám ơn chị nhiều đã tiếp tay giúp đám nhỏ. 

Thời bây giờ hiếm gì người tóc hai màu… nhiều màu hơn nữa là khác… xanh đỏ tím vàng, đủ hết. Chị mới “ngả” 2 màu thì chưa tới đâu mờ! Thua TB xa! Tháng 8 có dịp về Cali cho personal business. Ðang tìm bạn bè tổ chức buổi giới thiệu tác phẩm mới (tập thơ và băng ngâm thơ) với bạn bè và thân hữu. Chắc chắn sẽ nhờ chị vận động giùm. Chị làm bi-zi-ness sẽ phát tài dài dài đó mà!!! – TB

Ấy, xin đừng gọi “trăng hoa” nghe ghê quá! TB dịch là hoa của trăng cho thơ mộng chút đi… TB có thể cho biết ngày ra mắt sách không. Tôi sẽ vận động một số nhà báo, nhà văn bên này thêm cho, và dĩ nhiên sẽ có SNAer trong đó. TB đã lên chương trình cho buổi ra mắt chưa? Ðịa điểm là chỗ nào? Có cần ban nhạc phụ diễn văn nghệ không? Tháng 8 là tháng đặc biệt của tui đó. Có TB qua còn dzui nữa! – NM 

Chị Mai,
Ðã có nơi có chỗ gì đâu! Ðang tím người giúp. TB đi khỏi Orange County lâu wá rùi nên bạn thì wên, cảnh cũng không nhớ… Số là Nguyễn Nam An ngỏ lời nên “go 4 it” mà chưa biết đi về đâu. Mình tính làm văn nghệ chơi, nếu tốn kém nhiều wá sợ chịu không nổi. Ðang hỏi thăm tổ chức ra mắt sách ở MiMi Studio (Nam An suggestion). Mà Mimi thì nói là sắp dọn ra chỗ lớn hơn, khoảng giữa tháng 6 mới có thể biết “ất giáp” ra sao! Dự định cuối tuần 17-18/8. Anyway, it stills a long shot but I can be there that time để thăm bạn bè cảnh cũ người xưa, xong ngày 24 sẽ về San Jose. 

Tháng 8 “Ðặc Biệt”… chắc là Anniversary or Birthday của chị Mai phải không? Gửi “bật mí” hình bìa 2 tác phẩm cho chị xem nhé! Tình thân, – TB

Thiệt tình nói chuyện mí nhà văn, nhà thơ phải uốn lưỡi chín lần trước khi phát biểu – NM 
Chị NM (Như Mai, Ngọc Mai) ơi!

TB là người hiền nhứt nước, chỉ thích đùa vui và sống an bình and that is it… cho nên không nói móc ngoéo, cố tránh lời khó nghe, lại tự hiểu mình just a nobody trên cõi đời quá nhiều nhân tài này. Chị có phong cho văn sĩ, thi sĩ thì cũng cười mắc cỡ và cố tránh thế thôi. Chị có quan tâm nói chuyện với TB cũng không cần uốn lưỡi lần nào cả. Chị có thể đúng là khi nói chuyện với VS, TS thì “uốn lưỡi” (à hèm!), rất tiếc TB chưa tới đó hoặc không tới đó. Thiệt mờ! Chị đọc bài viết của TB rồi, chỉ dám nhận là vè hoặc “may be” just a little bit better là cùng! – TB

Tui thì thẳng bụng biết thì chỉ, hổng giấu giếm, ai cần thì giúp – TB nếu cần chi thì cứ hô lên, làm được việc gì cũng đỡ chút tay chân cho TB chứ hả – NM

Dĩ nhiên là thế rồi chị NM… bất cứ giúp đỡ nào TB cũng rất cần, ngay cả chị đến tham dự đã là một hạnh ngộ hiếm hoi, còn nói chi những giúp đỡ hơn thế nữa. Thực sự TB rất muốn có cơ hội về đó thăm chơi với bạn bè mấy ngày. Việc giới thiệu sách BAO GIỜ cũng là cái cớ đi chơi “hợp lý” với bà quận (không bị nhằn là CỨ KIẾM CHUYỆN ÐI CHƠI)… mà TB có quá nhiều nốt ruồi dưới bàn chân nên không đi chơi là bị pịnh. Nếu cuối tháng Ba mà vẫn không ai giúp được thì “khẩn nhờ” chị giúp sức. Hy vọng là không bị chị phiền lòng là kỳ vọng “unreasonable” – TB

Tui vốn hổng có ồn ào lắm, nên TB đừng sợ Tui kê khai “ní nịch” của TB. – NM

Thật tình thì TB không sợ gì, có gì để mà sợ huh chị? Chỉ là mục đích vui cười mà thôi! Cám ơn chị nhiều lắm – TB

TB có thích ra mắt sách trong một club không? Tui đang đi “truy lùng” mấy ông bên MPV Club, bên hội quán TD… có tin gì thì cho TB hay sau. – NM

Dạ chị cứ đặt đâu TB ngồi đó không cần nhúc nhích! – TB

Chị Ngọc Mai, it’s always nice to talk to you. Hopefully after helping me get by the book signing, we still can quậy and laugh friendlier. Tôi dù có hơi thiếu “vitamine” nhưng luôn luôn là một người bạn tốt như một người có thể, promise! – TB

Chị Ngọc Mai, TB cứ nghĩ và cám ơn chị lắm lắm. Chị là một trong một số ít oi người TB đã gặp “giúp người chưa từng gặp mặt một cách tận lòng hết sức”. Trên đời này có bao người! Cũng vì những ân tình cao quý như vậy keeping TB go on with his “three down seven up” life (ba chìm bảy nổi)! Nhe răng dzàng cho qua kiếp này! – TB

À, chê mí nhỏ SNA… nên phải nghiêm chỉnh sắp hàng lại! Tan hàng, hết bị kiểm thì… phá tiếp à nhe! Dạ thưa TB, yên chí đừng có dzun, hổng có “xé xác” TB đâu mờ sợ – NM

Thôi thôi chị Ngọc Mai nì
Làm răng “thưa dạ” làm chi vậy trời!
Mấy hôm Tiên vắng tiếng cười
Cũng vì bệnh hoạn xứ người, quê xa
Bữa ni đang ở Tampa
Cùng với người bạn nông gia miệt vườn
Sáng chiều quanh quẩn rẫy nương
Trồng rau, hái quả nắng sương không nề
Cam, quít, bưởi, sa-pô-chê
Mít, xoài, ổi, mận ê hề trĩu cây
Nhớ tới chị, ăn giùm đây
Lại mau hết bệnh chờ ngày hăm nhăm

TB

Bí dzi thì sướng nhất rồi
Tiền dzô như nước hơn ngồi cười khan
Tiền dzô cũng có kẻ than
Thôi mướn Tiên Bác răng dzàng cười luôn
Ðể cho ai đó đỡ buồn
Vật tiền tiền vật khỏi nhường nhịn ai
Buồn cùng Tiên nhậu lai rai

TB
 
Có người tính việc sắp hàng
Có người thưa, dạ… răng dzàng sáng trưng
Có người nói chuyện ngập ngừng
Có người lên chức bỗng mừng quá tay
Trời ơi nghĩ lại cũng hay
Không cùng trường, chẳng cùng thầy mà wen
Xin Thầy ký giấy “ban khen”
Cho phe kẹp tóc… có duyên lạ kỳ!

TB

Chị đừng hăm dọa mắc công, hổng biết ai quậy ai đó nha. Nhờ chị nói dùm chị NP là TB cảm nhận thơ của “người” lắm, xin được hôm nào viết một bài thăm chị ấy. Chị nói bận không bốc phone nhưng TB xin được nghĩ rằng chị không bốc phone vì sợ nghe nói dai, nói dài, nói dở, hahaha! 
Lần này bái kiến Cali
Có phải hát bản “một đi không dzìa”?
Bà “tỉnh” ơi, chớ thức khuya
Ôm “con” chờ đợi tui dzìa “lụi” ngang
Tiên gia đi đứng đàng hoàng
Nếu lỡ dại tại mấy nàng khiến xui
Ðàng nào tui cũng là tui
Sợ thì sợ, quyết không lùi bước đâu
Nếu mà nhẵn tóc, trụi râu
Chỉ là số phận chẳng âu sầu gì
Ôi Cali… ôi Cali
Cũng có thể sẽ một đi không dzìa!

TB

CC cho chị đọc thơ tếu gửi đám giặc Cali; đám này cũng như chị hăm dọa TB về “sẽ biết tay”… Ôi chưa đi tới đâu mà nợ đã ngập cổ rùi chị Mai ơi là chị Mai! Nì chúc chị luôn vui như tết và tiền thì cứ “vô tư” vô như nước nha!
Nhân gian thì cuối tuần lên thăm núi
Còn quần tiên kéo xuống núi nhâu thịt cầy
Ðể Tiên gia ngồi lại trên này
Bày tiệc rượu uống hoài cũng đâm chán
Thôi thì để viết thơ ta dán
Chờ chư tiên nhậu xỉn trở về
 

Mấy ông Tiên nì, cho Tiên gia ta uống rượu ngắm trăng với. Gửi tam phương tứ hướng mà quên hướng Kingwood răng đành hè!
Chào Tiên Ông, Tiên Bà, Tiên hàng xóm
Cho Tiên gia nhập bọn uống rượu ngắm trăng
Tiên có chút tình thâm với mợ hằng
Và con cháu Lệnh Hồ đại ca thuở trước
Ðôi khi đi làm mang rượu theo làm nước
Mỗi khi giao mùa đờ đẫn ngắm trăng suông
Lâu quá rồi quên là mình cũng có một quê hương
Chỉ u oán đắm chìm theo miếng cơm manh áo
Ðôi khi tỉnh, lòng dậy cơn giông bão
Trong muôn trùng thấp thoáng bóng xuân xưa
La đà cành trúc gió đưa
Tiếng chuông Thiên Mụ giữa khuya thật buồn

TB

Dạ thưa YS,
Người về từ phi trường đây ạ! Ai biểu YS gọi nhằm lúc người ta đang tay bắt mặt mừng. Ông anh gặp lại đám em cảm động rớt nước mắt. Mình thì cũng muốn rớt theo nhưng phải làm… tĩnh. Nghe phone gọi tưởng khách… “réo,” may phước chưa… nổi quạu!

Tiếc quá, vì kẹt chạy ra phi trường nên không đi theo chi Q. uống nước mía được! Hẹn chị lần sau… chắc tới lúc YS về quá!  Chị nói chiều nay Hội Không Quân sẽ họp mặt nên chị sẽ gởi thiệp luôn. Chi Q. quen với ca sĩ Phương Dung, hihi… thế là mở màn “dụ dỗ” chị Q. mời ca sĩ.  Theo chị Q. tiết lộ, YS là khóa đàn em, vậy hổng biết YS có trong hội Yamaha? Chị cũng théc méc, “Bộ ông xã em là KQ?”. Hihi, dạ hồi mà chồng chị tập bay thì ông xã em còn tập… đi, còn em mới tập… bò nên khi có hội họp thì em chỉ biết đi lụm lon bia hà!

Dạ thôi, xin kiếu! Cuối tuần này rán cho xong việc nhà. Không biết năm nay sao gì chiếu mà nhiều việc bất ngờ xảy ra quá… nên bi giờ đỡ “đạn” chì lắm! Nice weekend! – NM
 
Và một kết quả…
Ngày 19 tháng 8 năm 2002

TB và buổi ra mắt tập thơ “Một Ðời Tưởng Tiếc” và CD “Những Giọt Sương Rớt Muộn”.

Vào trưa ngày 8/18/02, một buổi ra mắt tập thơ “Một Ðời Tưởng Tiếc” và CD “Những Giọt Sương Rớt Muộn” của tác giả TB đã được tổ chức tại hội quán của đài Little SaiGon Radio. Hội trường thật ấm cúng với sự hiện diện của các thân hữu, quan khách, thi văn hữu (nhà văn Tâm Triều, Nguyễn Nam An, thi sĩ Tịnh Như, Việt Hải, An Phú Vang, Cát Biển, Bác sĩ Hồ Ngọc Minh, Bác sĩ Peter Morita… và các hội đoàn thân hữu như Hội Long Xuyên, Bến Tre, Phật Giáo Hòa Hảo, hội cựu SV Quốc Gia Hành Chánh, hội cựư Nữ sinh Gia Long, hội cựu Nữ sinh trường Trung học Tổng Hợp Sương Nguyệt Anh. Đại diện các đài radio, có bác Vũ quang Ninh (đài Little Saigon Radio), xướng ngôn viên Ngọc Ân (đài VNCR), MC Nhất Phương (đài SaiGon Radio Hải Ngoại) 

Chương trình được phối hợp dưới hình thức một buổi thi ca nhạc xen lẫn với những phần bình thơ của giáo sư Tiến Sĩ Phạm Thị Huê, giáo sư Lê Tinh Thông và các thi hữu Việt Hải, Cát Biển, Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh… Khán giả càng bị lôi cuốn hơn nữa qua tài giới thiệu chương trình vô cùng xuất sắc của MC Nhất Phương, một tiếng nói quen thuộc của dài SGRDHN và đồng thời cũng là một thi sĩ. Phần văn nghệ với sự đóng góp của các ca sĩ Phương Uyên đến từ Minnesota, ca sĩ Lệ Hằng, ca sĩ Tuấn Minh và đặc biệt TB đã ngâm thơ và hát tặng khán giả những bài thơ mà tác giả đã tự phổ nhạc. Khán giả đã được thưởng thức một buổi ra mắt sách thật ý nghĩa và không kém phần vui nhộn trong một bầu không khí thật thân mật.

TB đến từ xứ nóng Texas nhưng lại làm dịu bầu trời Cali bằng chất thơ rất chân tình. Một buổi ra mắt sách cũng sẽ được tổ chức tai San Jose vào cuối tuần này. Xin thân chúc nhà thơ nghệ sĩ TB nhiều thành công hơn nữa tại Bắc Cali.

NM tường trình từ Quận Cam

Chủ Nhật 18/08: Ra Mắt Sách của thi sĩ Yên Sơn tại nam Cali 

Hôm Chủ Nhật 18/08/2002, một buổi RMS giới thiệu thi tập thứ 3 của thi sĩ YS mang tên “Một Ðời Tưởng Tiếc” và băng CD thơ “Những Giọt Sương Rớt Muộn” được ra mắt bà con ở Nam Cali. Người đứng ra điều hợp mọi kế hoạch là cô hoa khôi Phạm Ngọc Mai (NM). Chương trình được tiếp tay bởi xướng ngôn viên đài phát thanh Saigon Radio Hải Ngoại và TNT (Tiếng Nước Tôi) Nhất Phương cùng với phu quân Hoàng Dũng. 

Hội quán của đài phát thanh Little Saigon đã đông đủ quan khách. Nơi đây là một auditorium thu nhỏ khoảng 150 chỗ ngồi, rất ấm cúng, lý tưởng cho những buổi RMS. Cô NM, trưởng ban tổ chức, trong tà áo dài tím thẫm đã giới thiệu MC Nhất Phương (NP) trong chiếc áo dài trắng rất “học trò” sẽ là người điều hợp chương trình hôm nay. Trong hàng quan khách tôi nhận thấy có nhiều nhân sĩ, là những khuôn mặt nổi bật của cộng đồng Nam Cali; có đủ mọi thành phần khán giả từ cao niên đến giới trẻ mà hầu hết là văn thi sĩ hữu danh tại địa phương. 

Chị NP giới thiệu bà Khoa trưởng Ðại học Orang Coast College, Tiến sĩ Phạm Thị Huê lên giới thiệu tác phẩm. Trong chiếc áo dài màu tím hoa cà mà bà giáo sư nói đã cố tình chọn theo màu tập thơ bà hân hạnh giới thiệu hôm nay. GS nêu những nhận xét của bà về thi tập MDTT và khía cạnh tâm lý của tác giả ẩn chứa đàng sau những vần thơ mượt mà tình yêu. Phần nói chuyện của bà rất linh động và dí dỏm. Bà dẫn chứng nhiều thơ của YS trong mỗi câu nói. Kế đến là phần phát biểu của giáo sư Lê Tinh Thông.

GS LTT, tác giả của các bài nhận định kinh tế và thời cuộc hàng ngày, rất sâu sắc và tinh tế, trên làn sóng radio và trên báo Việt Tide. Ông cũng là một thành viên cốt cán trong ban quản trị trung ương của đài Little Saigon. GS Thông thú nhận thi ca không là chuyên môn của ông; tuy vậy, ông cũng đọc thấy và nêu lên được ra những nét đặc thù trong thơ Yên Sơn. Cô PNM đảm trách phần giới thiệu tác giả, cho biết Yên Sơn, ngoài việc làm thơ, viết văn từ năm 1968 đến nay, đã cho ra đời tập thơ thứ ba tại hải ngoại, góp mặt trên rất nhiều Đặc san, Tuyển tập, báo chí và trên các diễn đàn Việt Ngữ khắp nơi trên thế giới; anh còn là một cựu võ sĩ Thiếu Lâm Bắc Phái; một võ sư thất đẳng huyền đai, cựu vô địch huyền đại Taekwondo năm 1977 của tiểu bang California; là một nhân vật hữu danh, hữu hạng trong cộng đồng người Việt hải ngoại; anh còn là một nghệ sĩ ngâm thơ trước 1975 trên các chương trình thơ nhạc giao duyên trên đài Saigon; và hiện là kỹ sư Computer, làm việc với hãng Hewlett Packer ở Houston.

Phần nổi bật nhất là anh YS lên cảm tạ quan khách, các nghệ sĩ, ban tổ chức và thân hữu. Anh phát biểu phần cảm nghỉ của mình, xong anh ngâm thơ Tao Ðàn thật xuất sắc và ca một bài do chính anh phổ nhạc từ thơ của anh theo thể điệu slow rock. 

Lồng trong chuơng trình là phần văn nghệ phụ diễn của các ca nhạc sĩ và thân hữu; đặc biệt ca sĩ trẻ, đẹp Phương Uyên, bạn nhỏ của anh YS và nhóm SNA, bay về từ Minnesota, đã mở màn phần văn nghệ vô cùng xuất sắc. Kế tục là ca sĩ Lệ Hằng, ca sĩ Tuấn Minh, thi sĩ Cát Biển, nhạc sĩ kiêm Bác sĩ Vũ Thư Nguyên, ca sĩ KQ Vĩnh Anh, nghệ sĩ Hoàng Dũng, xướng ngôn viên Ngọc Ân đài Văn Nghệ Truyền Thanh cũng là cựu tiếp viên hàng không Northwest Airlines, BÐQ Nguyễn Phương Hùng. Tôi cũng được người MC duyên dáng Nhất Phương giới thiệu lên giúp vui. Chị Lệ Hằng, ca sĩ nhạc tình Ngô Thụy Miên, đã hát bài “Riêng một góc trời” đưa tất cả khán giả hướng về Saigon thân yêu với lòng nhớ thương vời vợi. Và “Giáng Ngọc” để các nam thi sĩ ca ngợi nét đẹp thướt tha của tà áo dài phụ nữ Việt Nam qua các đại diện hôm nay là bà TS Phạm Thi Huê, chị Phạm Ngọc Mai và thi sĩ Nhất Phương. Phần nhạc đệm do ban nhạc nổi danh Phụng Vũ đảm trách và theo cô Ngọc Mai, tất cả các nghệ sĩ hoàn toàn không nhận bất cứ thù lao nào kể ca ca sĩ Phương Uyên bay về từ một thành phố xa xăm!

Tóm laị, buổi RMS của YS đã thành công về sự tổ chức, về nghệ thuật thi ca. Bài tường thuật này không chủ ý tán tụng mà chỉ nhằm ghi lại những nét chính trong buổi sinh hoạt văn hoá thành công trong địa hạt Quận Cam, thủ đô người Việt tỵ nạn Cộng sản này. Chúc anh YS tiếp tục thành công ở Bắc Cali, San Jose vào cuối tuần tới.

Phóng viên Việt Hải, Los Angeles. 

Cuối Tuần Tản Mạn RMS.

Lúc này có những chuyến chuyển quân đêm của Hải và Không Quân (?) RMS ngày cuối tuần. Từ Trùng Khơi Sóng Vỗ còn âm vang San Jose, qua Bolsa rồi xuống San Diego, nhà thơ mới với thơ Ðường (?) trở về vui theo Hoa Vàng Mấy Ðộ. Cách đây hơn tuần Không Quân Yên Sơn “vào vùng” mang theo Một Ðời Tưởng Tiếc. Tui nhập cuộc chơi, ngồi liếc bên phải gặp người sẽ quen, liếc bên trái thấy anh bạn bên kia sông Hàn. Thuở đó có tên gọi thân thương trong hồn người Ðà Nẵng: Hà Thân! Tui ngồi luôn suốt buổi RMS của Yên Sơn là chuyện lạ. Thường thường người ta dị ứng với vụ này nên chuồn sớm. Tui cũng nằm chung nhóm, muốn chuồn để “Cuối tuần ra quán ngồi xem ông đi qua bà đi lại” vui hơn. Yên Sơn viết và sống với chữ nghĩa lâu lắm rồi. Thi tập đầu tiên của tác giả chào đời thuở còn bên xứ (Quê Hương và Tuổi Trẻ, Sài gòn 1975). Tác giả cũng từng “bị” thư ký của tòa soạn tìm đến tận nhà ngồi chờ lấy bài viết cho những truyện dài đăng hàng ngày trên báo. Anh viết khi bạn tui còn cầm đàn guitar học nhạc theo lời chỉ của một chú lính ở bên kia sông Hàn; khi người bạn khác đang còn đâu đó ở Vũng Tàu miền Nam xa tít làm học trò lớp 6 hoặc lớp 7. Giờ này anh vẫn còn đam mê với chữ nghĩa trong buổi ‘Thời gian nan sách cũng xa tiệm sách” là chuyện lạ nên tui phục. Vẫn làm thơ được trong môi trường điện toán quay như chong chóng mỗi ngày ở Compaq Corporation, Houston là điều ngạc nhiên.

Nhưng in thơ và đi từ Orlando, qua Tampa ở Miền Ðông Mỹ Quốc, bay đến Bolsa Orange County, San Jose miền Tây đất nước người để ra mắt thi phẩm lại là điều đáng khâm phục. Giờ này anh không còn “phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên” để đưa đơn vị bạn vào vùng. Anh không còn đi bay C130 với ổ bánh mì trong túi áo bay. Anh “thuê phi công” của American Airline đưa anh đi khắp nơi. Cũng đỡ.

Thấy người thì đông nghẹt hội trường, nhưng nhìn người cầm sách trên tay không đông như đang lẽ… rất thể anh “tấp chốt” không gặp hên về tài chánh ở nơi tôi trạm trú nhưng anh mang đi và mang về rất nhiều tình bạn! Những Việt Hải hết lòng, những Ngọc Mai, những Vũ Thư Nguyên, những Diệu Hạnh…, và rất nhiều người không nhớ hết, đến để nghe anh ngâm Tống Biệt Hành, thấy anh vui như ngày mới lớn theo chân ai về trong những bài thơ tình, phần lớn, của 143 trang sách. Tui thích nghe bạn tui đọc thơ anh dầu hắn bị gọi lên bất ngờ. Lật sách tìm bài, hắn “bắt mắt” và “bắt đúng” nhịp đập người thơ với giọng trầm trầm Ðà Nẵng pha chút Huế. Như giáo sư Lê Tinh Thông, ông khiêm tốn nói mình không thuộc lảnh vực này nhưng sao đọc cũng như vỗ nhẹ hồn người. Như Ngọc Ân của Việt Hải! Bốn đứa tui ngồi dưới này, nhìn anh… ngơ ngẩn lắng nghe giọng người “điệu ơi là điệu” (chữ của VTN) đọc bài thơ. Thấy thương anh khi nhớ lại những emails xanh đỏ-(giờ thêm) hồng đã để lại những niềm vui cho bè bạn. Giờ này thư xanh đỏ đã vắng. Thư mầu hồng thì có chỗ để về. Và tui thật sự “missing his color emails”.

Thời gian gần đây thằng bạn tui và tui nữa đã “29 ngày tái khám” để lui ra khỏi vùng “oanh kích tự do” của vài cái quán. Yên Sơn, có lẽ như một anh khác được quán biết qua những bài thơ phổ nhạc không thể xa được “cõi email là cõi người thơ”. Ước gì anh dành phần lớn những ngày bay nhảy, như nghiệp chướng Không Quân, để làm những bài thơ tình dại cho ai đó chỉ trời mới biết, hay cho bằng hữu chinh chiến thời anh như anh B. đã chết. Tui cũng từng “đội nón sắt-nhai gạo sấy-nhảy trực thăng vào vùng” như Quan Dương, như Lệnh Hồ tiểu ca nên đọc được những bài như thế quấy động hồn mình không ít.

Mong nhà thơ cất cánh bay, bay cao chim trời theo tiếng trầm trầm thúc thôi trong lòng ngực. Nhưng đừng đáp xuống “những phi đạo” của bài thơ “nghịch ngợm viết từ trước ‘75 của một tác giả Không Quân cho tờ Lý Tưởng. Có người bên tay phải tui đứng dậy bỏ ra ngoài khi nghe “ông Biệt Ðộng Quân” đọc lại trên sân khấu đấy! 

Nguyễn Cần Diệu August 24, 2002

…và hậu quả
Ngày cuối tháng 8 năm 2002

Hà hà tui viết tùy bút ni trúng ai ráng chịu à nghen… warning trước chỉ là chuyện… trên trời, chuyện ngẫu hứng, chuyện nói ẩu, chuyện trời ơi đất hỡi thôi nghen. Miễn phê bình, diễn dịch…

Ðang làm bỗng dưng hắn ngẩn người ra vì nhớ… ??? Hắn nhớ cái gì há?! Hình như hắn nhớ… Bolsa và những ngày vui qua mau! Hắn ngó chiếc điện thoại, tay thì nhấp nha nhấp nhỏm dường như muốn gọi ai đó để chia sẻ với hắn. Mà gọi ai mới được chứ? Ý tưởng trong đầu hắn chạy gia tốc như cái máy điện toán… lướt nhanh, nhanh hơn… mà tốc độ nào thì hắn cũng thấp thoáng thấy bóng dáng người mà hắn rất muốn gọi. Nhưng hắn nghỉ lại “coi bộ cái cớ ni nghe không thông”. Ai cũng bận rộn với cơm áo bù đầu rối tóc đâu có hưỡn để nghe chuyện trên trời của hắn!
 
Tháng 9/2002


« TRANG NHÀ »