Lời Ngỏ


Chào Mừng Bạn Đến Thăm Tôi

Thân ái chào mừng bạn đến thăm tôi
Căn nhà mới xây rất là vinh dự
Nhiều phòng ốc cùng sắc màu đủ thứ
Kiến trúc tân kỳ của một giai nhân

Cùng qúy độc giả thân mến,

Rất vinh dự được gặp quý vị nơi đây và tôi rất hãnh diện giới thiệu với quý vị căn nhà của tôi vừa được tạo dựng.

Từ một quá trình ở tuổi 15, tôi đã đi qua bao nhiêu thăng trầm của một đời cầm bút. Từ những bài thơ được đăng báo lần đầu, từ những góp nhặt in thành tập ở quê nhà cho đền những dòng thơ văn phóng lên mạng Internet toàn cầu cho đến ngôi nhà mà bạn vừa bước đến… tất cả là một giấc mơ của một người cầm bút! Là một giấc mơ trở thành sự thật với tôi. Cám ơn người kiến trúc sư tài hoa, Thu Liễu! Người kiến trúc sư không những vẽ kiểu, xây dựng nên căn nhà mà còn là một chuyên viên lỗi lạc về trang trí nội thất. Tất cả dàn dựng, màu sắc đều có lý do của nó, đều mang một ý nghĩa riêng tư.

Mời bạn cứ đi dạo một vòng, để ý vào từng chi tiết, tôi nghĩ bạn sẽ rất vui lòng. Người ta nói “có tiền mua tiên cũng được”… nhưng có tiền là có bao nhiêu để có được căn nhà như tôi có? Và người cầm bút nghiệp dư như chúng ta có mấy ai có đủ tiền để mua tiên, chưa nói có lắm thứ trong đời sống con người không thể mua bằng tiền! Tôi chắc sau khi quanh quẩn thăm viếng căn nhà của tôi bạn sẽ thấy những điều tôi nói không quá đáng.

Thơ của tôi hình thành từ một cụm ngôn từ xếp lại thành vần điệu, có âm thanh cộng hưởng, có màu sắc hài hòa; thêm một chút bóng bẩy, pha một chút lãng mạn, cường điệu một vài cung bậc. Thơ là một họa phẩm có thực cũng có hư. Văn của tôi cũng thế, có thể từ những trải nghiệm trong đời sống thực, cũng có thể là những hư cấu cho đời thêm vui. Tôi cố gắng trong giới hạn của mình để hình thành những bức tranh thơ văn của tôi mong chia sẻ với mọi người, với bằng hữu; hoặc góp nhặt thêm vào khu vườn văn học Việt Nam vốn có hàng trăm hàng triệu cánh hoa rực rỡ khác nhau, đầy rẫy hương sắc.

Tôi mong sẽ lưu lại đây một bức tranh sống động của đời mình vì khi “Nằm trên triền dốc cuộc đời, bâng khuâng tôi lại khóc cười bâng khuâng. Với tay níu kéo mùa xuân, một đời tưởng tiếc, mấy từng mây bay”.

Khi bạn ra về, “ra về… xin hãy chậm chân, đây nè vạt áo đề giùm câu thơ”. Tôi mong bạn đã có những giây phút thoải mái, thân tình trong căn nhà nhỏ và xin được thân ái chúc bạn luôn có những niềm vui trong đời. Nếu có thể xin bạn chỉ đường để tôi sang thăm đáp lễ; hoặc bạn cũng có thể ghi lại đôi dòng trên vách trong thư phòng “Lưu Bút” làm quà hạnh ngộ. Một lần nữa cám ơn bạn đã dành thì giờ quý báu đến đây thăm viếng.

Thân ái,

Yên Sơn