Trăng Tôi Và Biển

ngày 7.08.17


Về đây mình chỉ gặp mình
Đi ven bờ cát tìm trăng năm nào

Từ miền đông về ngang qua phố biển
Muốn tìm người, sao ngần ngại bước chân
Bao dấu yêu bỗng nhạt nhoà câm nín
Chỉ riêng mình từng bước nhỏ bâng khuâng

Chiều xuống thấp, lang thang trên bờ cát
Biển vô tâm, sóng gõ nhịp luân hồi
Vẳng bên tai như có lời ai hát
Sắt se buồn trong kỷ niệm đầy vơi

Vẫn ánh trăng, màu trăng vàng năm cũ
Chỉ thiếu người cùng chung bước như xưa
Nhịp sóng vỗ, cung điệu buồn luân vũ
Quẩn quanh đây phảng phất chút hương thừa

Bờ cát vắng, nhiều mảnh sò vụn vỡ
Ốc mượn hồn sục tìm chốn dung thân
Tim lạc nhịp, cung điệu tình dang dở
Kiếm đâu ra được một chút ân cần

Ngồi bó gối nghe thời gian vụn vỡ
Nhịp tim đau thoi thóp gọi tên người
Trên lưng đồi, liễu buồn im không nói
Ánh điện vàng mờ nhạt dưới trăng soi

Hòn đá cuội hình trái tim ai tặng
Vẫn còn đây, đã mòn nhẵn trong tay
Trong lồng ngực một trái tim trĩu nặng
Gã si tình gục mặt hát đêm say

Tháng 7/2017


« TRANG NHÀ »