Như Một Lời Cám Ơn

ngày 17.07.21

aa


Em nói với tôi:
“Em đã đọc bài tôi viết… từng chữ, từng câu
Cũng se lòng mà không biết phải làm sao”
Xin cám ơn em tấm lòng lân tuất
Nhưng không cần thiết phải làm chi hết
Cứ nghiền ngẫm cho thấm vào lòng
Những rung động cùng một dây tương hợp

Xin cám ơn những lời chung góp!
Đã cùng chia sớt nỗi nhớ, niềm đau
Chúng ta dù già, trẻ hơi có… khác nhau
Nhưng đâu phải là người của hai thế hệ
Dẫu chỉ là lời kể
Nhưng bằng tim gan dàn trải với người
Cả hai chúng ta “sinh bất phùng thời”
Khi phải gánh chịu những vỡ vụn sau bao năm dài chinh chiến
Rồi giữa khi ai cũng tưởng hoà bình sẽ miên viễn
Sẽ đắp bù cho những đổ vỡ, thương đau
Nhưng có ngờ đâu 
Kẻ thắng cuộc lộng hành với tấm lòng hung hiểm
Kẻ thắng cuộc hiện nguyên hình là đạo quân xâm chiếm
Cướp giựt… từ mạng sống con người, tới của cải, đất đai
Chúng dùng mọi thủ đoạn để ngăn chận dân mình tiến tới tương lai!

Hôm nay
Ngồi đây nghe những bản nhạc Tình Thu
Tôi chợt thấy xót xa dâng trào lên đôi mắt
Làm cho ruột gan co thắt
Chảy tràn trên bàn phím qua những ngón tay
Tôi cứ gõ với nỗi buồn man mác 
Khi nghĩ tới những đắng cay
Khi nghĩ tới những cảnh đời nghiệt ngã
Và chính tôi, đời chín vàng như lá
Chỉ là em, bóng trăng chỉ mới khuyết một phần
Vẫn no tròn ngất ngưởng giữa từng không
Vằng vặc sáng… soi lòng tôi ray rứt
Tỷ như năm xưa
Mỗi khi nhìn mưa bay ngoài cửa lớp
Cho mộng mơ âm ỷ dội vào hồn
Như tấm lòng của cô bé học trò quay quắt buổi hoàng hôn
Sau khi đọc lá thư tình ai gửi

Lời em viết khiến lòng tôi phấn khởi
Muốn tin rằng tuổi trẻ, quê mình sẽ tìm thấy tương lai
Đi giữa cuộc đời… ai biết sẽ là ai!

Cuối tháng 9/2016


« TRANG NHÀ »