Thu Hoài Niệm

ngày 17.10.16


Nghe những khúc tình ca
Thu vàng rơi lên mắt
Trong chiều buồn hiu hắt
Lòng rạt rào nhớ thương

Từng dặm mây trời bay khắp nẻo quê hương
Chưa mờ nhạt buổi thu về vàng lá
Chuyện ngày xưa như lời thề có ai khắc ghi trên đá
Vẫn rõ nét trong lòng mớ kỷ niệm đầy vơi
Có lắm nỗi buồn
Cũng lắm niềm vui
Trong chinh chiến có bao giờ tự hỏi
Chuyện sinh tử tự nhiên như đời sống hàng ngày bữa no bữa đói
Vẫn mỉm cười độ lượng với trời mây
Như cánh chim, hết đó rồi đây
Cứ lang bạt trên mọi miền đất nước

Quê hương mình bạc phước
Dân tộc mình lắm nỗi oan khiên
Ai đã gây cảnh chinh chiến triền miên
Ai chia cắt khiến cho người nam kẻ bắc
Rồi bây giờ ngồi ở một nơi xa lắc
Nhớ quê hương
Nhớ một thuở ngang trời
Tám năm làm lính chiến mà dài cả cuộc đời
Cũng đã nếm hết những mùi tân khổ

Ngồi nghe tình ca
Nhìn mùa Thu lá đổ
Nhìn lại mình…
Thu cũng vàng chín như lá trên cây
Nhớ lại một thời đi gió về mây
Rồi tưởng tiếc
Rồi ngậm ngùi như lá úa
Lá cũng biết chẳng còn bao lâu nữa
Sẽ lìa cành theo gió cuốn
Ai biết về đâu
Ở giữa thế gian đầy rẫy sắc màu

Thu Kingwood 2016


« TRANG NHÀ »