TƯƠNG NGỘ

ngày 9.11.17


Ở cuộc tình nghi ngại

Ghé vào đời nhau chút tình đã muộn
Anh chắc lắm lần dằn nỗi bâng khuâng
Như lúc ngoảnh nhìn dấu chân ngày cũ
Dội miết trong anh nghìn vạt khánh ngân

Như tiếng thở dài giữa đêm quạnh văng
Một chút lời mưa cũng đủ ngậm ngùi
Tận cõi lòng anh làm sao em thấu
Nhịp lỡ nào khêu. Khua giấc ngủ vùi

Như tiếng mưa đêm nửa khuya gõ cửa
Lay lắt trong anh trăm nỗi muộn phiền
Dù tình em nhiều cũng không lấp đủ
Con nước đổ về gợn sóng tịnh yên

Thì thôi dẫu rằng chút tình đã muộn
Hãy đứng cùng em, đứng tận cuối đường
Đầu ngọn cuối ngành cành gai khổ nạn
Gởi vội tình bầm, khép một tai ương

Nhật Nguyễn

CỐ NHÂN TƯƠNG NGỘ

Tìm gặp được nhau dẫu đời đã muộn
Con nước vô tình cuộn trở bâng khuâng
Bóng dáng em nay sóng đời chao lượn
Rực rỡ trong chiều nghìn đợt khánh ngân

Trăm tiếng reo vui giữa chiều lộng gió
Chỉ một tia nhìn đủ ấm đời nhau
Môi mắt liêu trai ngập ngừng bỡ ngỡ
Từng vạt sóng tình xóa sạch niềm đau

Hãy nói anh nghe những điều nghi ngại
Từ buổi tan trường cúi mặt buông tay
Anh kể em nghe mối tình vụng dại
Đã bám theo anh như nắng cuối ngày

Ba mươi năm hơn dẫu tình đã muộn
Em cũng như anh mỗi đứa một đời
Mình gặp lại nhau ngại ngần gắng gượng
Nhưng mắt thôi buồn và lệ thôi rơi

Tìm gặp được nhau dẫu tình đã muộn
Một chút ân cần cũng trọn niềm vui
Nhớ lá thư xanh ép đầy hoa phượng
Ở thuở ban đầu… biết thuở nào nguôi

2003
Yên Sơn


« TRANG NHÀ »