50 Năm Xác Phượng Sân Trường

ngày 27.07.15

phuongbuon


Gặp lại người xưa buồn muốn khóc
Hương thu quanh quẩn, gió vô tình
Một chút xuân thì tìm không thấy
Trên cành sương đọng giọt long lanh

Tôi nhìn em và em nhìn tôi
Hai khuôn mặt, hai người xa lạ
Bắt tay nhau, gượng cười vả lả
Lời ngập ngừng, mắt ngó xa xăm

Mùa đã thay rồi ai cũng biết
Bâng khuâng kỷ niệm nghẹn trong lòng
Cổ kính, tàn y (*)… niềm tưởng tiếc
Cánh nhạn chiều lạc lõng từng không

Tiếng nhạc trỗi lên, chiều chậm lại
Nghe không vui như những ngày xưa
Điệu luân vũ đôi chân ngần ngại
Và Tango, Bebop bước thừa

Em nhìn tôi, tôi cũng nhìn em
Bỗng bật khóc gục đầu hờn tủi
Tôi lúng túng, bàn tay bối rối
Vuốt trên lưng, trên tóc ngập ngừng

Tôi gọi cho em một ly vang
(Loại rượu đỏ ngày xưa em thích
Em đài các, tôi thừa thanh lịch
Cùng bên nhau một quãng đường trần)

Tôi nhẹ nhàng dìu em bước ra sân
Khi dàn nhạc trỗi slow buồn thanh thoát
“Xác phượng sân trường… bây giờ đã khác”
(Em thì thầm, nước mắt đẫm vai tôi)

Nghe con tim gõ từng nhịp bồi hồi
Chân lạc bước, không một lời đáp trả
Tay bỗng lạnh, linh hồn như phiến đá
Vẩn vơ tìm về chốn cũ, trường xưa

Bản nhạc dứt, ánh đèn bật sáng
Em rưng rưng về lại chỗ ngồi
Giữ lặng yên, không hé một lời
Rồi bật dậy nói lời chia biệt

Tôi đứng nhìn theo đầy nuối tiếc
Kỷ niệm nào ngộp chết trên tay
Năm mươi năm dài như cổ tích
Trong một chiều gió lộng, mây bay

Tháng 7/2015

—————————————————————————————————-
(*) Hai câu thơ của Vua Tự Đức thương nhớ một bà Ái Phi:
“Đập Cổ Kính ra tìm lấy bóng,
xếp Tàn Y lại để dành hơi”


« TRANG NHÀ »