Ngày Cuối Tháng Tư, 1975

ngày 30.04.20


Cuối tháng Tư tôi lên tàu chạy giặc
Đâu biết rằng sẽ vĩnh viễn lìa xa
(Đã hai năm chưa gặp lại mẹ cha
Vì chinh chiến trên mọi miền đất nước)

Ngày ra đi đâu có ai biết trước
Sẽ tan hàng, rã ngũ, mất quê hương
Đâu có ai lường được nỗi đoạn trường
Cho thân phận của những người gãy súng

Cuối tháng Tư tôi trở thành vô dụng
Trước tiếng hò reo của lũ giặc hung tàn
Đất nước dấu yêu bỗng chốc tan hoang
Dân quằn quại dưới gót thù xâm lấn

Bao anh hùng bị sa cơ lỡ vận
Chết theo thành cho trọn đạo quân dân
Chết theo thành cho rạng vẻ nhục vinh
Cùng tiên tổ… ngậm hờn nơi chín suối

Cuối tháng Tư bao cảnh đời hờn tủi
Người vào tù, người bỏ xác đại dương
Người ra đi lưu lạc khắp bốn phương
Người ở lại chống chọi cùng giông tố

40 năm, mộng thiên đường đã vỡ
Hiện nguyên hình một ác đảng, cuồng nô
Khựa Tập Chương giả dạng quỷ già Hồ
Cùng đồng lõa toàn côn đồ, cướp cạn

Ở đền miếu của một tên khốn nạn
Đề rõ ràng câu hận nước, nhục dân
(Lê Duẩn ơi! Mặt nạ bị lột trần)
“Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”

Cuối tháng Tư! Nỗi đau bao giờ dứt?
Lạc Hồng ơi! Ách nô lệ gần kề!
Bao năm rồi chưa qua hết cơn mê!
Còn yên ngủ đến bao giờ nữa nhỉ?

Mùa Tháng Tư 2015


« TRANG NHÀ »