CON NẮNG CUỐI NGÀY

ngày 13.10.14


Có con nắng lung linh ngoài song cửa
Như thầm thì trò chuyện với nàng xuân
Khoảng trời cao mây trắng bỗng bâng khuâng
Nghe trong gió như có lời em gọi

Nhìn phương em ôi trùng dương diệu vợi
Hai bên bờ ngày tháng bỗng xanh xao
Mây từ đâu, mây bay tới phương nào
Sao có bóng dáng em buồn hiu hắt
Để lòng anh ngập nắng chiều se sắt
Đã bao chiều chong mắt ngó phương em

Và con nắng vàng hanh ngoài song cửa
Đã phai rồi… mờ nhạt cuối trời xa!

(Trích trong tập thơ: Một Đời Tưởng Tiếc
Xuất bản 2002)


« TRANG NHÀ »