HẮN VÀ CHIẾC LÁ

ngày 16.10.17


Hắn trở lại bến sông chiều thu muộn
Lòng u hoài dõi ánh mắt xa xăm
Nắng cuối ngày mang hơi gió lạnh căm
Soi mặt nước in hình hài riêng bóng

Hắn lặng lẽ cúi đầu nhìn khói sóng
Mặc lá thu xào xạc ở chung quanh
Bên dòng sông gầy trơ một vầng trăng
Mơ bóng dáng ai cuối trời xa khuất

Nghe nhịp đập lơ là trong lồng ngực
Chiếc lá vàng len lén đậu trên vai
Nghe như tiếng ai thủ thỉ bên tai
Niềm thương nhớ từ một chiều ly biệt

Hắn chợt thở dài ngậm ngùi nuối tiếc
Bóng thời gian mỗi lúc một qua nhanh
Như mới hôm nào màu lá còn xanh
Nay vàng úa rụng âm thầm trơ trọi

12.2010


« TRANG NHÀ »