CHIỀU THU TRÊN BẾN VẮNG 2
ngày 4.03.22Mắt trĩu nặng trái sầu rụng xuống
Nghe vỡ tan từng phiến trăng gầy
Thu rong chơi vừa trở lại đây
Cùng với gió xạc xào cây lá
Đứng ven bờ làm người khách lạ
Bến sông buồn con nước bâng khuâng
Lá thu rơi từng chiếc ngập ngừng
Khơi tiếc nuối một thời đã mất
Trên bến vắng đèn câu leo lét
Chiều đã tàn, tiếng vạc kêu sương
Nghe thanh âm bi thiết lạ thường
Trong trời rộng một mình một bóng
Le lói ráng chiều in trên sóng
Mặt nước lặng lờ soi bóng mây
Kỷ niệm về buồn ngất buồn ngây
Nỗi khắc khoải gan bào, ruột thắt
Sương rơi nhẹ đậu trên môi mắt
Nhạt nhòa trông dòng nước vô tình
Phận bọt bèo chiếc lá lênh đênh
Về đâu hỡi chiều trên bến vắng
13.11. 2009
« Như Một Giấc Mộng Dài | TRANG NHÀ | MỘNG DU GIỮA ĐỜI » |