VẪN SẦU NHƯ ĐÔNG

ngày 5.01.15


Cuối thu trời trở lạnh
Cho lòng buồn miên man
Thương những người bất hạnh
Ở miền Trung Việt Nam

Ở đây Giáng Sinh về
Muôn người vui rộn rã
Dân tôi quá não nề
Sau thiên tai tàn phá

Việt Nam quê hương tôi
Chín muồi trăm nỗi nhớ
Miền Trung đồng bào ơi
Biết bao giờ bớt khổ

Đêm nay nhìn trăng treo
Lòng tôi buồn quay quắt
Thương số phận dân nghèo
Cảnh màn trời chiếu đất

Tôi làm gì ở đây
Một phần tư thế kỷ
Vẫn cung sầu ngất ngây
Sau những lần túy lúy

Hoa sau vườn quạnh quẽ
Ngắm trăng vàng chơi vơi
Em bây giờ có lẽ
Đã chín bầm đơn côi

Ta soi gương bạc tóc
Nhìn thời gian bay qua
Nghe như ai bật khóc
Dưới trăng buồn xót xa

Đêm càng sâu càng lạnh
Trăng càng cao càng buồn
Ta chìm trong cô quạnh
Chắt chiu bầu rượu suông

22.12.99

(Trích trong tập thơ: Một Đời Tưởng Tiếc
Xuất bản 2002)


« TRANG NHÀ »