Gửi Bé Của Anh

ngày 27.12.21


Sáng nay
khi Bé ngủ dậy
mặt trời đã lên cao ngất
nắng sẽ hồng
và biển rất xa
bước ra hiên nhìn trong cõi bao la
và sẽ thấy lá hoa cười trong nắng
chắc Bé sẽ không thấy đời trống vắng
vì biết rằng có kẻ nhớ mong
rồi Bé sẽ bước vào trong
pha cho mình ly cà phê thật đậm
trở ra ngồi nhâm nhi từng ngụm
hòa lòng mình với cõi thiên nhiên

Anh tự hỏi lòng
sao cứ thương nhớ triền miên
dõi theo từng bước chân của Bé
đôi khi nhìn bóng trăng cô lẻ
long lanh trên trời cao
rồi buông tiếng thở dài
không lẽ cứ thương hoài
một mối tình huyền thoại
cũng đã biết chúng mình không còn thời thơ dại
để sống hết mình cho một tình yêu
nghĩ thế lại đau
sợ thời gian phủ xuống

thôi thì cũng đã một đời gắng gượng
cứ phải bước đi cho hết quãng đường trần

17062009


« TRANG NHÀ »